Chuyên mục
Tôi Bị Trường Phản Diện Tuyển Chọn

[Trường Học] – 63

Chương 63: Thành Robot (12) 

Editor: KimH

Beta: Maria

Cố Đào Yêu không ngờ bạn cùng bàn của mình lại cứng như vậy, dám PK chính diện với Tạ Vô An!

Cô ấy mải xem đến nỗi sắp quên cả thở, hồi hộp nhìn xếp hạng livestream trên bảng xếp hạng độ hot.

Tuy bạn cùng bàn suýt thăng thiên trong tay Tạ Vô An, nhưng lần PK này cũng cọ được gần một phần ba độ hot của Tạ Vô An, làm thứ hạng độ hot của bạn cùng bàn tăng rất nhanh.

Trước đây, chỉ cần Tạ Vô An tham gia kỳ thi, hầu như thứ hạng sẽ nằm ổn định trong top 3. Trên cơ bản, khi trường thi vừa bắt đầu, độ hot sẽ nằm trong top 10, nhưng kỳ thi càng diễn ra lâu, xếp hạng sẽ càng tăng nhanh, cuối cùng nằm ổn trong top 3, hầu như toàn xếp thứ nhất hoặc thứ hai, dù sao trong trường không chỉ có mình anh ta là BOSS, khoa Cổ Đại cũng có một vị cao thủ cận chiến tên Tề Khanh, hay anh Cửu của khoa Huyền Huyễn, vân vân. Chỉ có điều, anh Cửu không có tham vọng gì, làm người cũng khiêm tốn, đầu óc chỉ nghĩ đến mỗi tóc của mình, nhưng năng lực phòng ngự siêu cấp mạnh và vẻ ngoài điển trai vẫn khiến rất nhiều người xem ở các thế giới khác mê mệt.

Trong khoảng thời gian này, anh Cửu không tham gia trường thi nào, mà Tề Khanh lại có biểu hiện xuất sắc trong trường thi khác nên đã tăng hạng, bây giờ đang trong giai đoạn cao trào của kỳ thi nên vững vàng chiếm hạng nhất.

Hai lần sơ xuất làm Tạ Vô An rơi khỏi top 3.

Cố Đào Yêu nhìn thí sinh xếp hạng 2 và hạng 3, trông lạ quá, chưa từng nghe qua tên tuổi hai người này.

Nhưng Cố Đào Yêu cũng không bất ngờ. Lúc trước cô ấy nghe các tiền bối nói qua, những người có thể vào được Trường Phản Diện đều là nhân vật phản diện, tạm thời không nhắc đến khoa Hiện Đại không có khả năng tấn công gì như bọn họ, các khoa khác như khoa Huyền Huyễn và khoa Tiên Hiệp, cứ cách một khoảng thời gian lại có BOSS mới với năng lực vượt trội đi vào.

Những vị BOSS mới này có thể trèo lên top 10 dễ như trở bàn tay, thậm chí là ngồi được cả lên ba ngai vàng đầu trong top 5.

Đối với đa số các thí sinh trong trường, những thí sinh mới này rất nguy hiểm.

Thí sinh đã tham gia nhiều trường thi, có năng lực gì, cách thi như thế nào, xem livestream là có thể biết rõ, cho dù không thể xem livestream hiện trường, nhưng cũng có thể biết được qua miệng người khác.

Mà BOSS mới thì khác. Trong kỳ thi đầu dành cho học viên mới, vì là người mới nên hầu như không có ai chú ý đến họ, mà bọn họ lại có năng lực hơn người, có thể kết thúc trường thi trong một khoảng thời gian rất ngắn. Đợi lúc bọn họ tiến vào trường thi toàn trường, tất cả mọi người chỉ tưởng bọn họ là người mới không có tên tuổi, năng lực gì, không biết chút gì về kỹ năng của bọn họ.

Cũng vì lý do này, những học viên mới đó mới có thể đánh bất ngờ, không ít BOSS tương lai có tiềm năng được mọi người coi trọng đều ngỏm trong tay những học viên mới này.

Cố Đào Yêu vừa hâm mộ, lại vừa sợ những vị BOSS đó.

Bọn họ có năng lực cực kỳ vượt trội, chỉ một lòng nghĩ đến việc tốt nghiệp nên hầu như chỉ nổi một thời trong trường học mà thôi. Chẳng bao lâu, bọn họ đã thuận lợi rời khỏi trường, có được cuộc đời mới.

Nhưng đồng thời, vì muốn tốt nghiệp sớm, bọn họ gặp Phật giết Phật, gặp quỷ giết quỷ. Khoa Hiện Đại không có năng lực gì giống bọn cô mà gặp phải những vị BOSS này thì khó tránh khỏi số phận bị xiên chết.

Cố Đào Yêu nghe các tiền bối nói qua, có vài vị BOSS mới từ lúc vào trường học đến lúc tốt nghiệp đã giết ít nhất 20 thí sinh trong trường thi, bước lên con đường máu chảy đầm đìa để đi qua cổng tốt nghiệp.

Cố Đào Yêu đến trường chưa lâu, cũng chưa được tận mắt nhìn thấy, trong lúc tò mò, cô ấy click vào livestream của một vị BOSS trong số đó, đúng là một gương mặt lạ hoắc. Trường thi đó phân chia ngẫu nhiên, thí sinh bên trong khổ không tả hết, sau khi thấy kỹ năng của BOSS, bọn họ nhao nhao tránh hắn, sợ va chạm chính diện với hắn.

Cố Đào Yêu ngồi xổm vài phút, cuối cùng cũng thấy kỹ năng của BOSS, không khỏi hít một hơi lạnh.

… Đây là con trai cưng của trời rồi!

… Có được ma pháp hai hệ đã đành, còn là hệ lửa và hệ băng có thể đánh theo đội, có thể đột phá, còn có thể tạo ra thiệt hại trong phạm vi lớn. Không chỉ vậy còn có skill ẩn thân liên tục trong một khoảng thời gian dài, có thể đánh chính diện với BOSS, cũng có thể chơi đánh lén được.

Nếu ở trong trường thi không cấm ma pháp, sự tồn tại của hắn gần như là bug. Những thí sinh có thể coi là BOSS trong trường đều có khả năng bị đánh lén, nếu chỉ hơi sơ ý ở trước mặt hắn.

Cố Đào Yêu nghe nói các BOSS trong trường đều từng gặp phải học viên mới như này, nếu đánh không lại thì sẽ chết trong trường thi, đánh thắng cũng không thể thả lỏng cảnh giác, không ai biết khi nào lại có một học viên mới như vậy đến nữa.

Cố Đào Yêu chợt cảm thấy, thật ra bạn cùng bàn của mình rất may mắn khi đụng phải Tạ Vô An trong trường thi này, ít ra còn biết năng lực của Tạ Vô An. Nếu phải đối đầu thật thì còn có thể nghĩ cách đối phó được, nhưng nếu gặp phải học viên mới không rõ tên tuổi, chỉ sợ sẽ khó khăn hơn rất nhiều. Hơn nữa tên Tạ Vô An siêu cấp biến thái này cực kỳ cố chấp với con mồi của mình, từ trước đến nay không hề cho phép người khác chạm vào con mồi của mình, nếu như gặp phải BOSS mới muốn xuống tay với Lâm Tinh Hà, có khi anh ta sẽ giúp đỡ cô ấy chứ.

Cố Đào Yêu rời khỏi livestream của BOSS mới, quay lại livestream của Lâm Tinh Hà.

Trường thi đang là đêm khuya.

Đồng chí Tiểu Phổ ở lại căn hộ của Lâm Tinh Hà, căn hộ có hai phòng một sảnh, vừa lúc có thể cho đồng chí Tiểu Phổ một phòng. Tuy nói kiểu người máy của cô là đời cũ, nhưng lúc sạc điện lại rất bất tiện, không cắm điện mà phải sạc không dây.

Cơ thể người máy khổng lồ đặt bên cạnh cô.

Lâm Tinh Hà ngồi trên ghế chân dài, trong tay lắc chai Yakult hết hạn sử dụng mà đồng chí Tiểu Phổ mua cho mình.

Cô không nghỉ ngơi.

Cô vẫn chưa nghĩ ra một chuyện nên không ngủ được.

Lúc Tạ Vô An lấy mũi kiếm chĩa vào trái tim cô, cô nghe thấy tiếng hít thở dồn dập nhỏ đến nỗi khó phát hiện ra, rất rất nhẹ, nhưng vẫn bị cô nghe thấy. Nhưng tình huống lúc đó không cho phép cô nghĩ nhiều, nên cô không dám nghĩ kỹ.

Bây giờ nguy hiểm đã được giải quyết, cô phải nghĩ xem tiếng hít thở dồn dập đó tượng trưng cho cái gì.

Căng thẳng?

Chắc là không phải, lúc ấy Tạ Vô An đang chiếm ưu thế, không có khả năng căng thẳng được.

Sợ hãi?

Càng không phải, sao một vị BOSS đã trải qua trăm trận chiến lại sợ hãi được cơ chứ.

Lâm Tinh Hà thật sự không nghĩ ra, nghĩ đi nghĩ lại cũng không nghĩ ra nguyên nhân, cuối cùng không nghĩ nữa. Dù sao thì binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn, nếu Tạ Vô An đến, cần làm gì thì làm cái đó, việc cấp bách trước mắt là nghĩ cách tìm được đá năng lượng trong lâu đài vào tối mai.

May mà Haywood rất có năng lực, hiệu suất làm việc cao, sáng hôm sau đã chuẩn bị xong xuôi giấy ra vào cho cô, đến tối cô chỉ cần đi theo nhân viên trong công ty vào lâu đài là được.

Dù sao đồng chí Tiểu Phổ cũng không phải là công dân Thành Robot, không thể vào lâu đài với Lâm Tinh Hà được.

Trước khi Lâm Tinh Hà đi, đồng chí Tiểu Phổ còn nói rất chảnh: “Nếu tôi có thể vào lâu đài với cô, tôi sẽ là trợ lý xuất sắc nhất, tiếc là tôi không vào được. Hừ.”

Haywood nói: “Tạm thời chưa thể đăng ký thân phận công dân cho cậu ta được, sợ đối thủ cạnh tranh sẽ chú ý, đợi thêm một thời gian nữa không có ai chú ý, tôi sẽ cho một người bạn của tôi đi xử lý.”

Lâm Tinh Hà nói: “Việc này không gấp.”

Haywood hỏi cô: “Cô có cách để thành chủ Andrew để ý mình thật à? Tiết mục hát của Nina là tiết mục được cố định từ trước rồi, bây giờ không sửa được đâu, cũng không có cách nào đổi người, vậy nên cô không có cơ hội lên sân khấu đâu.”

Lâm Tinh Hà nói: “Không sao, tôi sẽ nghĩ cách để thành chủ Andrew chú ý đến mình.”

Haywood dặn đi dặn lại: “Cô phải làm việc cẩn thận, tuyệt đối đừng để bị phát hiện.”

Lâm Tinh Hà nói: “Ông yên tâm, cứ tin tôi, tôi sẽ cho ông một đáp án hài lòng.”

Sau khi được Lâm Tinh Hà đảm bảo nhiều lần, Haywood mới yên lòng.

Ba giờ chiều, Lâm Tinh Hà đi vào lâu đài theo bộ phận nhân viên.

Một đám người máy được sắp xếp trên một khu đất trống rộng rãi.

Lâm Tinh Hà nhìn qua, có đủ loại người máy xếp hàng ngay ngắn theo các bộ phận khác nhau trong các công ty khác nhau. Cô cứ tưởng sẽ không có nhiều người máy biểu diễn, ai ngờ lại nhiều như vậy.

Cô hỏi nhỏ Haywood: “Thời gian biểu diễn của Nina là bao lâu?”

Haywood còn chưa trả lời, Nina đã nghe thấy, cô ta cảnh giác trả lời: “Một phút ba mươi giây là thời gian hát solo của tôi, chỉ thuộc về mình tôi, cô đừng nghĩ đến việc chen chân vào, một giây cũng không được, làm phông nền cũng không được.”

Lâm Tinh Hà nói: “Tôi cũng không muốn làm phông nền nên cô cứ yên tâm, tôi không tranh với cô đâu, tôi chỉ quan tâm chút thôi.”

Lâm Tinh Hà lại hỏi Haywood: “Có khoảng bao nhiêu tiết mục? Tổng thời gian là bao lâu?”

Haywood nói: “Hai tiếng rưỡi.”

Hai tiếng rưỡi, đủ để cô làm rất nhiều việc.

Sau khi đi vào lâu đài, việc có thể làm Andrew chú ý hay không đã không quan trọng nữa rồi. Cùng lắm thì sau khi buổi tiệc sinh nhật kết thúc, cô tìm bừa một cái cớ nào đó để lừa Haywood là được.

Tầm nhìn của Lâm Tinh Hà xuyên qua đám người máy rộn ràng nhốn nháo, nhìn lên đỉnh lâu đài cao chót vót trong tầng mây.

Lâu đài to như này, đá năng lượng sẽ được giấu ở đâu?

Đột nhiên, Lâm Tinh Hà nghe thấy Nina đanh đá hỏi mình: “Ê, cô đang nhìn gì thế?”

Lâm Tinh Hà thuận miệng nói: “Trông bên kia không giống đội ngũ biểu diễn cho lắm.”

Sau khi biết Lâm Tinh Hà sẽ không hát thay mình, Nina không ghét cô như trước nữa, nhìn theo tầm mắt của cô rồi nói: “Hừ, ếch ngồi đáy giếng, đúng là đến từ khu dân nghèo có khác. Cô biết đó là gì không?”

NPC tình nguyện tiết lộ cốt truyện, Lâm Tinh Hà cầu mà không được, nên hỏi theo ý cô ta: “Đó là cái gì?”

Giọng nói cần bao nhiêu tò mò thì có bấy nhiêu tò mò, làm hài lòng ý muốn khoe khoang của Nina.

Nina đắc ý nói: “Đó là đội ngũ tặng quà, không phải người máy nào cũng có tư cách tặng đâu, như khu dân nghèo các cô thì làm gì cơ hội này, mọi người sẽ dâng lên món quà thú vị nhất cho ngài thành chủ Andrew.”

Lâm Tinh Hà hỏi: “Thú vị cỡ nào?”

Nina nói: “Thú vị đến nỗi kiến thức của khu dân nghèo các cô không thể tưởng tượng ra được.”

Nina lấy ra một chiếc hộp kim loại to bằng bàn tay.

“Cho cô mở mang tầm mắt.”

Nói xong, cô ta mở hộp ra.

Bên trong toàn là những đồ vật có hình thù kỳ quái, nhưng đa số đều được bọc một lớp giấy mềm mại, vừa nhìn đã biết Nina rất yêu quý chúng nó.

Nina nói: “Toàn là người ta tặng tôi đấy. Đây là cánh thiên sứ màu hồng nhạt, chỉ cần lắp chip này vào là có thể tự động thiết lập ra cánh, có thể bay lên không trung, trông nó bé một mẩu vậy thôi chứ trị giá tận 600 đồng xu đấy…”

Nina thuộc như lòng bàn tay.

Lâm Tinh Hà phát hiện có một bình thuốc nhỏ đặt lăn lóc trong một góc hộp, không được bọc một lớp giấy bảo vệ như những món đồ khác, cô hỏi: “Đây là cái gì?”

Nina nói: “À, là đứa tôi ghét đưa cho tôi, cô ta tự tiện bỏ vào hộp của tôi, hôm nay mà không mở ra thì tôi cũng quên mất. Đối với chúng ta thì cái này chẳng thú vị chút nào, chỉ có ích với con người thôi.”

Lâm Tinh Hà hứng thú: “Thứ gì thế?”

Nina nói: “Nó tên là nước mắt Aphrodite, là đồ chơi mà con người phát minh ra. Chỉ cần uống hết bình này là có thể nghe thấy tiếng lòng của người gần mình nhất, chỉ có tác dụng với con người thôi.”

Lâm Tinh Hà hỏi: “Lúc nào cũng nghe được tiếng lòng người cách mình gần nhất à?”

Nina nói: “Đồ của con người làm gì tốt như thế? Sau khi dùng thì chỉ có thể nghe thấy tiếng lòng của người đầu tiên mình nghe thấy thôi, không nghe được của những người khác đâu. Chỉ nghe được của một người, đúng là chán phèo.”

Trong lòng Lâm Tinh Hà ngo ngoe rục rịch.

Đây là đồ tốt!

Bây giờ trong Thành Robot chỉ có cô và Tạ Vô An là con người, chỉ cần cô uống vào là có thể nghe thấy tiếng lòng Tạ Vô An, cô có thể lợi dụng cái này để phán đoán vị trí của anh ta.

Hôm nay là tiệc sinh nhật của Andrew, chắc chắn Tạ Vô An sẽ nghĩ mọi cách để trà trộn vào. Tuy hôm qua hai người tạm thời bắt tay giảng hòa, nhưng ai biết hôm nay tên biến thái Tạ Vô An kia có đến cản trở cô nữa hay không?

Lâm Tinh Hà nói với Nina: “Cô ghét con người nhưng vẫn giữ đồ của họ, thật ra cô không ghét con người đúng không? Nếu không tại sao lại nâng niu đặt nó trong một chiếc hộp quý giá như này?”

Nina – người máy ngây thơ – không thoát được phép khích tướng, thở phì phò muốn ném bình thuốc nhỏ xuống.

Lâm Tinh Hà lấy được “nước mắt Aphrodite” dễ như trở bàn tay.

Lâm Tinh Hà trốn trong cơ thể robot quan sát tỉ mỉ bình thuốc nhỏ trong tay, trong lòng vẫn rất cẩn thận. Cô đi hỏi Haywood, Haywood nói: “À, đúng, lúc trước Nina có nói với tôi, đúng là có một thứ như vậy…”

Haywood và cô đứng chung một chiếc thuyền, có chung lợi ích.

Lâm Tinh Hà nghe xong, lúc này mới yên tâm.

Cô vặn nắp bình ra, uống hết một bình “nước mắt Aphrodite”, chất lỏng không màu không vị, uống xong cũng không có cảm giác gì. Khoảng vài phút sau, Lâm Tinh Hà đột nhiên nghe thấy giọng nói Tạ Vô An vang lên trong đầu mình.

“… Gã Andrew này có tội ác tày trời, dám phong ấn không gian tùy thân của bổn tọa.”

“… Ngày thứ ba nhớ con rối.”

“… Trước lúc ngủ mà không nhìn con rối, chẳng quen chút nào.”

“… Hình như Lâm Tinh Hà đang nhìn mình?”

“… Lạnh lùng nhìn phía trước, không thể để em ấy phát hiện được.”

Lâm Tinh Hà: Không ngờ nội tâm Tạ Vô An lại là một người nói nhiều như thế? Tiên quân, thiết lập cao ngạo lạnh lùng cấm dục của anh là giả hết à?

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:

Chương 63: Xong rồi!

Cuối cùng tui cũng có thể nói to mà không sợ lỡ spoil truyện rồi, Tạ Vô An rất chi là đáng iu nhoa!

Hết chương 63!

Bởi Maria

7 replies on “[Trường Học] – 63”

Haha, nghĩ lại rồi, chị nhà đỉnh vậy thì vó thêm anh ck ngạo kiều đúng là rất có cảm giác CP a, 2 người đều là boss, ở cạnh nhau là đẹp đôi hết nấc rồi ^^

Đã thích bởi 1 người

Bình luận về bài viết này