Một đêm đầu tháng 12 năm 2017 khi hai vợ chồng chúng tôi đang ngồi ăn, nhìn qua balcony về hướng đông, tôi nhìn thấy ngay vầng trăng 16 to và tròn trong bầu trời rất lạnh với nhiều mây trắng, mây đen bay qua.
Những năm tháng về trước, tôi cũng đã từng thấy vầng trăng như vậy nhưng vào mùa hè, mùa xuân và tôi đã định bụng lấy máy hình ra chụp và quay phim rồi lại bị bận cái nọ cái kia để rồi quên khuấy đi mất.
Kỳ nay, đang cần ngắm trăng trăng tròn giữa tháng 12 nhất là vào mùa đông dưới bầu trời trong xanh lạnh buồn. Đúng như cái bối cảnh trong nội tâm của tôi. Bèn xin phép bà vợ cho ngừng ăn để tôi mang máy hình và cái monopod ra balcony chụp hình, không quên mặc quần áo cho thật ấm.
Vầng trăng ở một vị trí không quá cao, cũng không quá thấp mà lại không bị các nhà cao ốc che mất. Miên man vừa quay phim lại vừa chụp hình cùng một lúc. Trong khi con mắt nhìn mặt trăng, tôi thả hồn theo dõi vầng trăng với những đám mây trắng, mây đen đang trôi qua nhiều khi che lấp mất cả mặt trăng. Tôi liên tưởng đến anh đang đi du lịch nhưng sẽ không bao giờ trở lại. Anh mới ra đi hai hôm trước. Vợ chồng chúng tôi đã gặp anh và chị qua tình gia đình quen biết, qua những câu chuyện tâm linh gọi hồn. Anh luôn luôn vui vẻ và tôi yêu thích nhất cái tính khôi hài của anh. Anh vừa là một người bạn vong niên anh lại vừa thân thương với tôi như một người anh ruột rất đặc biệt của tôi vậy.
Nhìn mây trắng, mây đen đang bay và che khuất Mặt Trăng, tôi gửi hồn và chúc anh đang đi du lịch nhưng anh sẽ không bao giờ trở về lại Cõi Trần. Chụp hình cho đến khi mấy ngón tay lạnh cóng, tôi vào ăn tiếp.
Tối hôm đó, bèn kiếm vài bản nhạc liên quan đến Ánh Trăng nhất là để tiễn biệt anh vừa thoát khỏi cõi đời trần tục để trở về với Cõi Thiên Thu An Bình. Có sinh và có tử.
Xin mời quý vị vào xem YouTube dưới đây:
https://www.youtube.com/watch?v=QbZrd2ftfrw
Thân chúc Quý Vị bình an, khỏe mạnh
Đàm Trung Phán.
Jan.9, 2018