🖤 Tường Vi Cơ chuyện 🖤

Đây là một đoạn chuyện xưa Tú Lệ kể cho Lưu Huy, sau phiên ngoại “Cận Chu giả Xích”.


Mặt ngoài nghe nói tới chỉ xem như đồng thoại, nhưng người có tâm đều như có như không phát hiện chút manh mối, về khúc mắc giữa Phiếu gia tông chủ đại nhân, Thiệu Khả và Tường Vi Cơ.


Xa xưa, có một nàng công chúa, tên Tường Vi Cơ, bất kể bệnh tật gì nàng đều có thể chữa khỏi. Cũng vì năng lực phi thường này, nàng bị một người lòng tham không đáy bắt cóc, thân hãm hồng trần. Từ đó tới rất lâu về sau, dựa vào năng lực của nàng, gia tộc kia phồn vinh không thấy cuối. Lời đồn đãi nhân đó nổi lên khắp chốn, người người nhà nhà đều biết thế gian có một Tường Vi Cơ trị được bách bệnh, lại nghe nói nàng bế nguyệt tu hoa, dung mạo kinh lạc thất thải, người tới cầu hôn nối liền không dứt. Vị chủ nhân kia dứt khoát đem nàng tới địa phương khác giấu đi, vì muốn tìm kiếm Tường Vi Cơ mất tích, rất nhiều người lên đường phân tán tới khắp các quốc gia khác. Mà Tường Vi Cơ bị cô độc giam giữ, một mình sinh hoạt, vị chủ nhân kia cho nàng mọi thứ – ngoại trừ tự do, coi như điều kiện trao đổi với năng lực của nàng. Dần dần, Tường Vi Cơ ngay đến ý muốn chạy trốn cũng đánh mất…

Thời gian cứ thế trôi…


Một ngày kia, trước mặt Tường Vi Cơ xuất hiện một nam tử, hắn vượt mọi chướng ngại, không màng nguy hiểm, rốt cuộc nhìn đến nàng, liền nhất kiến chung tình. Hắn mang nàng chạy trốn, nơi nơi đào vong. Sau lại, năng lực chữa bệnh biến mất, hắn cũng chẳng thèm để ý. Cái hắn quan tâm, là “Tường Vi Cơ” cùng với tâm ý của nàng, không cầu thứ gì khác. Loại yêu chân thành này, cuối cùng đả động được Tường Vi Cơ. Rốt cuộc, bọn họ thành thân, cũng có con. Nhưng đứa nhỏ sinh bệnh, vô dược khả y, Tường Vi Cơ lấy sinh mệnh làm đại giới, để đổi lấy con mình được sống, còn bản thân tiêu vong.


“Ta trở về thành tường vi, nhưng để không lại bị người khác giam cầm, thân ta sẽ sinh đầy gai nhọn. Nếu chàng nhìn thấy gai tường vi, đó là minh chứng ta yêu chàng. Cầu chàng không cần quên, tình cảm ta dành cho chàng. Thỉnh chàng nhất định phải hạnh phúc, hạnh phúc cho ta, phu quân. Trên thế gian này, chỉ có chàng, mới có thể khiến ta mất đi gai nhọn.”


Để lại ước định yêu của bản thân, sinh mệnh Tường Vi Cơ hóa thành gió tan biến mất…

♥ Thái Vân Quốc Q1 Pic ♥

Đây là hình minh hoạ trong light novel được xuất bản ở Nhật đó mấy bạn!

 

vol1-cover

Thêm

♥ Thái Vân quốc Q2 chap 1 ♥

Chap 1: Nam tử bên lề đường

Đầu đuôi là do một câu nói ngắn ngủn.

“Tú Lệ, con cũng sắp đến tuổi gả đi rồi nhỉ, giờ tìm một gia đình tốt là vừa vặn.”

Đại nương bán đậu hủ một phen cực kì đương nhiên nói, làm Tú Lệ trầm mặc một lúc lâu.

(Ách…?)

Tú Lệ dưới ánh mặt trời như thiêu như đốt, tiến về nhà.

Tuy là đã gần tới lúc mặt trời lặn, nhưng nhiệt độ vẫn cứ khốc liệt làm người ta xụi lơ không thôi.

Lấy tay che ánh nắng chói chang, Tú Lệ thở dài bất đắc dĩ.

(Aiz, lại mùa hè rồi…)

Tú Lệ không thích mùa hè, mùa này cho tới giờ chưa bao giờ cho nàng ấn tượng tốt.

Năm nay lại càng tệ hơn, dù mùa hè đã qua hơn nửa, mỗi ngày lại giống như đang sống trong ác mộng, – nói tất cả các phương diện luôn.

Hồi tưởng lại sau khi xuất cung, nguyên bản bản thân có thể yên ổn bình tĩnh vượt qua hai tháng này, Tú Lệ lại nhảy gân xanh trên trán.

Thêm

♥ Thái Vân Quốc Q2 Mở đầu♥

Tứ tỉnh lục bộ ngồi thành một loạt, giống như ngày thường bắt đầu xử lý công việc.

“Hè năm nay thật sự nóng đến khốc liệt…”

Phụ trách công việc hôm đó là Hộ bộ Cảnh Thị lang, bình thường là một người tươi cười khả ái, hôm nay lại lộ ra biểu cảm cùng đường mạt lộ.

“Nhất là Tử châu kinh thành, tình huống nghiêm trọng nhất, ta nghĩ các vị đại nhân đều rất rõ ràng: vì Tử châu trước đó đã thông qua pháp lệnh cùng với thực thi những chính sách ứng đối chính đáng, nên thiệt hại trước mắt được giảm tới mức thấp nhất. Nhưng vấn đề lại ở triều đình, nắng quá nóng khiến nhiều vị bị cảm nắng không thể tiếp tục thượng triều, càng không thể xử lý chính vụ, trong đó vốn có nhiều nơi không đủ nhân lực nay lại càng không thể xoay sở nổi, thiếu người làm người khác phải lao vào làm thay công việc dẫn đến tình trạng suy kiệt sức khoẻ, hiện có vài vị đang bệnh nặng không dậy nổi. Cứ như vậy, chúng ta lâm vào tình trạng thiếu nhân lực tuần hoàn khẩn cấp, phải mau chóng áp dụng chính sách đối phó, không biết các vị đại nhân có diệu phương gì không?”

Thêm

♥ Mộc lan hoa lệnh – Tự cổ quyết tuyệt từ (Nạp Lan Tính Đức) ♥

Phiên âm:

Nhân sinh nhược chích như sơ kiến, hà sự thu phong bi họa phiến

Đẳng nhàn biến khước cố nhân tâm, khước đạo cố nhân tâm dịch biến.

Ly Sơn ngữ bãi thanh tiêu bán, Dạ vũ lâm linh chung bất oán,

Hà như bạc hạnh cẩm y lang, bỉ dực liên chi đương nhật nguyện.

Dịch nghĩa: (Lục Bích)

Nhân sinh nếu chỉ như lần đầu gặp gỡ, thì sao có chuyện gió thu làm chiếc quạt đau lòng;

Bỗng dưng cố nhân đổi lòng, lại nói là tình người luôn dễ đổi thay;

Ly Sơn dứt lời đêm trôi quá nửa, mưa đêm chuông vẳng chết chẳng oán hận

Đường Minh có bạc tình đến đâu, thì ngày đó vẫn còn thề làm chim liền cánh, cây liền cành

Dịch thơ: (Châu Hải Đường – nguồn: http://www.thivien.net)

“Đời người nếu chẳng nên thân mật,
Hà cớ thu sang buồn với quạt.
Bỗng dưng nhạt nhẽo tấm lòng ai,
Lại bảo tấm lòng ai dễ nhạt.

Ly Sơn canh vắng lời vừa hết,
Rốt cuộc sầu chi mưa tối rét.
Bởi đâu bội bạc áo vàng ai,
Chắp cánh liền cành xưa thắm thiết.”

Các bạn có thể xem bài cảm nhận của Bạch Lạc Mai tại đây.

 

♥ Thái Vân quốc chương kết ♥

… Thời gian qua nhanh quá…

Tú Lệ ngồi bên cạnh Tĩnh Lan gọt vỏ đào, thở dài nói: “Qua một tháng rồi.”

Đúng vậy, Tĩnh Lan cũng theo thở ra một hơi.

“Muội ở lại chỗ này không có ý nghĩa gì nữa…”

Một tháng này, bệ hạ hạ lệnh cho Tĩnh Lan ở lại trong cung tĩnh dưỡng. Tú Lệ tuy trúng kịch độc nhưng sau khi uống giải dược nghỉ ngơi thêm hai, ba ngày thì bình phục hoàn toàn. Còn Tĩnh Lan toàn thân trên dưới đều bị thương nghiêm trọng, còn có vết thương nơi chân do y tự gây ra cần nhiều thời gian bình phục hơn, nhưng tới giờ thì tình hình cũng không sai biệt lắm.

Thêm

♥ Thái Vân Quốc chap 5 ♥

Chap 5: Người hai mặt

…Tú Lệ chìm trong bóng tối.

Cả người nàng nặng nề, không tài nào cử động nổi. Ngay đến một ngón tay cũng không cựa quậy được.

Nàng không biết hiện bản thân là đang tỉnh hay ngủ? Đang mở hay nhắm mắt? Chỉ thấy đầu óc một mảnh lộn xộn, khả năng suy xét chạy đi đàng nào rồi.

Cảm giác có người vác nàng trên vai, nhưng động tác không thể nói là nhẹ nhàng được.

(…Ngươi nhẹ một chút đi.)

Tú Lệ mơ mơ màng màng nghĩ ngợi, bất lực để người kia vác đi, sau đó nàng phát hiện, nàng bị đưa tới một nơi khác.

Một nơi hoàn toàn khác hẳn với thế giới trước kia của nàng.

Thêm

Previous Older Entries

Blogging for a Good Book

A suggestion a day from the Williamsburg Regional Library

101 Books

Reading my way through Time Magazine's 100 Greatest Novels since 1923 (plus Ulysses)

MDH

Mắc Dịch Hội và đồng bọn

Lạc Hoa cung

Lạc hoa hữu ý tùy lưu thủy, lưu thủy vô tình luyến lạc hoa.

Nguyệt Cầm Vân

Thế gian dẫu có muôn vàn thứ cầu không được...bình bình đạm đạm mà trải qua một đời cũng không hẳn không phải là một thứ hạnh phúc...

Le Douceur

Tiệm bánh ngọt ngào của Lu béo

Thương thành

Ai trong tim chẳng có một tòa thương thành...

♥ Kannie ♥

执子之手,与子偕老

edeawest2304

ngôn tình, novel, đam mỹ, đồng nhân