Đây là một đoạn chuyện xưa Tú Lệ kể cho Lưu Huy, sau phiên ngoại “Cận Chu giả Xích”.
Mặt ngoài nghe nói tới chỉ xem như đồng thoại, nhưng người có tâm đều như có như không phát hiện chút manh mối, về khúc mắc giữa Phiếu gia tông chủ đại nhân, Thiệu Khả và Tường Vi Cơ.
Xa xưa, có một nàng công chúa, tên Tường Vi Cơ, bất kể bệnh tật gì nàng đều có thể chữa khỏi. Cũng vì năng lực phi thường này, nàng bị một người lòng tham không đáy bắt cóc, thân hãm hồng trần. Từ đó tới rất lâu về sau, dựa vào năng lực của nàng, gia tộc kia phồn vinh không thấy cuối. Lời đồn đãi nhân đó nổi lên khắp chốn, người người nhà nhà đều biết thế gian có một Tường Vi Cơ trị được bách bệnh, lại nghe nói nàng bế nguyệt tu hoa, dung mạo kinh lạc thất thải, người tới cầu hôn nối liền không dứt. Vị chủ nhân kia dứt khoát đem nàng tới địa phương khác giấu đi, vì muốn tìm kiếm Tường Vi Cơ mất tích, rất nhiều người lên đường phân tán tới khắp các quốc gia khác. Mà Tường Vi Cơ bị cô độc giam giữ, một mình sinh hoạt, vị chủ nhân kia cho nàng mọi thứ – ngoại trừ tự do, coi như điều kiện trao đổi với năng lực của nàng. Dần dần, Tường Vi Cơ ngay đến ý muốn chạy trốn cũng đánh mất…
Thời gian cứ thế trôi…
Một ngày kia, trước mặt Tường Vi Cơ xuất hiện một nam tử, hắn vượt mọi chướng ngại, không màng nguy hiểm, rốt cuộc nhìn đến nàng, liền nhất kiến chung tình. Hắn mang nàng chạy trốn, nơi nơi đào vong. Sau lại, năng lực chữa bệnh biến mất, hắn cũng chẳng thèm để ý. Cái hắn quan tâm, là “Tường Vi Cơ” cùng với tâm ý của nàng, không cầu thứ gì khác. Loại yêu chân thành này, cuối cùng đả động được Tường Vi Cơ. Rốt cuộc, bọn họ thành thân, cũng có con. Nhưng đứa nhỏ sinh bệnh, vô dược khả y, Tường Vi Cơ lấy sinh mệnh làm đại giới, để đổi lấy con mình được sống, còn bản thân tiêu vong.
“Ta trở về thành tường vi, nhưng để không lại bị người khác giam cầm, thân ta sẽ sinh đầy gai nhọn. Nếu chàng nhìn thấy gai tường vi, đó là minh chứng ta yêu chàng. Cầu chàng không cần quên, tình cảm ta dành cho chàng. Thỉnh chàng nhất định phải hạnh phúc, hạnh phúc cho ta, phu quân. Trên thế gian này, chỉ có chàng, mới có thể khiến ta mất đi gai nhọn.”
Để lại ước định yêu của bản thân, sinh mệnh Tường Vi Cơ hóa thành gió tan biến mất…