NXNTQ Chương 2

Chương thứ hai

Edit: Phong Nhi

Beta: Mia

klematis
klematis

Ở tương lai Tần Thế Thanh chính là người nối nghiệp của một bang hội lớn.

Dựa vào tình hình phát triển hiện tại của xã hội, không nghĩ tới hắn chưa đến cục công an đã xuyên không, hơn nữa lại xuyên đến một nữ tôn quốc! Đến một nơi hắn không quen biết, cũng chưa từng nghe nói tới có một chỗ như vậy, đánh chết hắn, hắn cũng không biết nữ tôn có nghĩa là gì.

“Ngươi TMD coi nói chuyện với Bổn thiếu gia ta là đánh rắm hả!” Tần Thế Thanh nổi cáu, gầm lên giận dữ.

“Thiếu gia.” Tiểu tùy tùng mở miệng, ngay lập tức quỳ xụp xuống, vẻ mặt cũng hết sức chân thành nghiêm túc.

“Tầm Lăng đi theo thiếu gia đã hơn 9 năm, đối với thiếu gia là một lòng trung thành. Lần này thiếu gia phải chịu nhục, lại bị lão gia bức bách, tuy có nữ hoàng thương yêu che chở, nhưng đây cũng không phải là kế hoạch lâu dài. Thiếu gia, người không thể vì nuốt không trôi cục tức này mà cứ hành sự lung tung như vậy nha!

Còn nói Thái Nữ xem ra không giống như là cố ý nha, có lẽ do người đi theo sau nàng quá gần, cho nên mới bị ngựa của nàng đá trúng.” Thiếu gia như bây giờ vô cùng không ổn, có ** phần không nói, còn có thể mất mạng, Tầm Lăng có chút vội vàng nói.

“Bị ngựa đá?!!” Bị ngựa đá ở đâu? Tần Thế Thanh không hiểu.

“Thiếu gia, trước kia người nho nhã hào phóng, xuất khẩu thành thơ, tư thái dung mạo là đẹp nhất nước chúng ta nha, người không nên thô lỗ như vậy, nói ra những lời ô uế, nếu truyền ra ngoài Thái Nữ sẽ càng không thích người.” Tầm Lăng nói có phần nghiêm trọng, hắn là sợ trong cung có người mồm năm miệng mười, đem tình trạng của thiếu gia truyền ra, nhất thời sốt ruột cho nên không chút suy nghĩ đã nói, bây giờ nếu là bình thường, hắn sẽ không thất thố như vậy, nói những lời không hợp với lý lẽ như thế.

“Gì, một câu cũng không hiểu, đây là lời thoại của ngươi sao?”

“Thiếu gia, ta… Cuối cùng ta cũng cảm thấy người có điểm gì là lạ, có phải đầu bị đụng vỡ rồi, nên cái gì cũng không nhớ rõ, cái gì cũng không biết?” Vốn Tầm Lăng có điểm không dám nói, nhưng nghĩ tới Thiếu gia vừa mới nói chuyện phiếm cùng hắn, hắn liền càng nói càng nhanh, ngay cả thời gian ngẫm lại cách dùng từ cũng không có, đem từ ‘đần độn’ này kịp thời nhịn xuống.

“Hừ, được rồi, tốt lắm. Ta coi như không còn gì xảy ra, ta cũng sẽ không trách tội các ngươi, ai bảo các ngươi đến đây cũng không quan trọng, ta chỉ coi như có một cuộc đối thoại nhạt nhẽo thôi. Ta đã có thể ở nơi này, chứng minh ta không có vẫn đề gì, ta không muốn chơi cùng các ngươi, ta hiện tại muốn ăn một chút rồi nghỉ ngơi, vậy dừng ở đây đi.” Nói xong Tần Thế Thanh xuống giường bước đi, hắn nhìn thấy đôi hài dưới giường vô cùng sửng sốt, bởi vì đó không phải là đôi giày thể thao của hắn.

“Hóa trang thực sự toàn diện, ngay cả giầy cùng thay đổi.” Tần Thế Thanh không khỏi cảm thán trình độ chuyên nghiệp của các ngành nghề bây giờ.

“Thiếu gia, người không nên đứng lên, người muốn cái gì chỉ cần căn dặn cho bọn tiểu nhân là được.” Tầm Lăng từ trên mặt vội đứng dậy, tiến lên.

“Ta phải đi về, phí tổn ở của nơi này gửi cho ta, ta trả tiền.” Vừa nói vừa đi giầy Tần Thế Thanh phát hiện một đôi tay xa lạ, một đôi tay dài trắng mịn, vô cùng dễ nhìn.

“Thiếu gia, nhưng người đang ở trong tẩm cung của người mà!” Tầm Lăng không biết làm như thế nào cho phải, hắn giống hệt như kẻ ngốc đứng đó không biết phải làm gì.

“Chết tiệt! Đây là tay ta sao!” Tần Thế Thanh kêu to, khiến bọn hạ nhân mang đồ ăn thất kinh toàn bộ quỳ xuống. Tiếp theo Tần Thế Thanh khó khăn nhấc thân thể bị thương, tìm khắp trong phòng, hắn muốn tìm gương, bởi vì hắn bị chính bàn tay của mình làm cho kinh hãi, một ý nghĩ đáng sợ đột nhiên vọt tới trong đầu hắn.

Tìm được gương đồng, trong gương hắn thấy một người hoàn toàn không giống mình, một người đã thanh lệ văn nhược lại tuấn mỹ nhã trí, ngũ quan xinh xắn có thể so sánh với tình nhân trong mộng của lòng mình, bất quá hắn cũng vô cùng không thích gương mặt này.

“Chết tiệt! Ta thực sự TM bị thay đổi hình dạng! MD, là ai? Là ai trong lúc ta hôn mê chỉnh dung [chỉnh sửa dung mạo], để Bổn thiếu gia biết, ta giết cả nhà hắn, gian rồi sát, sát xong tiếp tục gian!!” [PN: anh này thật BT, thích …. Với xác chết =.=. Mia: mới nói thế thôi mà cũng ko phải thích mà chỉ là tức giận a~, cơ mà Lu của ta là làm thật à nha =))]

Tần Thế Thanh giống như bị điên đi khắp nơi đập đồ đánh người, khiến tất cả mọi người trong tẩm cung của hắn đều sợ hãi. Hành vi điên cuồng của hắn rất nhanh truyền tới chỗ Thái Nữ.

Không biết vận mệnh tương lai, Tần Thế Thanh lúc này cái gì cũng đều không muốn biết, không hiểu tại sao chỉ có một lần bị kẻ thù chém không có gì đặc biệt, tại sao hiện tại lại biến thành bộ dạng này? Không hiểu tại sao bộ dạng của hắn lại biến thành một người khác? Không hiểu người ở bên cạnh hắn tên gọi Tầm Lăng kia không ngừng nói cái gì? Thái Nữ, Nữ Hoàng đến, vậy chẳng lẽ tất cả đều là sự thật?

Cuối cùng sau khi làm tất cả bình yên trở lại, xuyên qua, một chuyện không quen thuộc dần dần hiện lên trong đầu hắn.

“Có khả năng sao? Có khả năng sao? Có khả năng sao …” Phải chịu sự đả kích quá mạnh khiến Tần Thế Thanh cứ như vậy, liên tục không ngừng lặp lại những lời nói này.

“A… Hừ! Tốt, Bổn vương đang không muốn nhìn thấy hắn, hắn cứ như vậy, Hoàng mẫu cũng sẽ không còn luôn luôn ám chỉ bổn vương phải sủng hắn nhiều hơn nữa.” Đây là một cái tin vô cùng tốt, là tin mà Thái Nữ rất muốn nghe. [Mia: ách, tỷ này ko biết đại nạn đang đến gần mà, tin vui nỗi gì. Chia buồn cùng tỷ nha, tỷ chuẩn bị tâm lý đi là vừa, Mô phật… =))]

“Nhưng còn bên tướng quân phủ thì…”

“Tạm thời lấy lý do trước đây thân thể yếu ớt gây ra bệnh tật, để che giấu một thời gian, qua một thời gian ngắn lại nói có một bệnh khác xuất hiện là được. Hắn như vậy cũng không xem như lời đồn không thật. Bổn vương cũng không phế hắn, lúc rảnh rỗi chỉ cần thăm hắn nhiều hơn vài lần là hoàng mẫu và lão tướng quân cũng không nói được gì.” 

Thái Nữ ngồi phía sau thư án, khóe miệng khóe mắt không tự chủ được khẽ nhếch, nụ cười tràn ngập khuôn mặt. Khiến cho khuôn mặt vốn là không hề hỉ nộ lại cười ra thành tiếng. Vì vậy chiếc bút trong tay cũng nhẹ hơn nhiều, tấu trương trước mắt, từng cái từng cái được xem xong rất nhanh.

Nàng cùng Tần Thế Thanh không hợp, mấy người hầu thân cận cũng biết, nhưng ngại lực lượng sau lưng Tần Thế Thanh, ngoài mặt vẫn là giả vờ thành thân cho lấy lệ, giữ nguyên bộ dạng trân trọng như lúc đầu. Trước đây nàng vừa rời khỏi tẩm cung của Thái Tử Phi nàng liền hối hận mình vì sao lại xúc động như thế, giữa mọi người mà thất thố nói lời ác độc chống đỡ, nếu truyền tới tướng quân phủ thì thật là đánh rắn động cỏ. Nàng hiểu Hoàng mẫu ra mặt kì thật là để thăng bằng quan hệ hai bên một lần, nếu như nàng làm quá phận Hoàng mẫu sẽ gặp khó khăn, công khai ra ngoài sẽ bị liên lụy rất nhiều.

“Vậy tẩm đan…”

“Vẫn như cũ.” Thái Nữ không chút suy nghĩ nói nhanh.

“Nhưng…”

“Làm theo lời Bổn vương.” Thái Nữ trầm giọng, hù dọa thị quan đang quỳ dưới đất, không dám lắm miệng nữa.

End Chương 2

1 responses to “NXNTQ Chương 2

Bình luận về bài viết này