Tam nương luôn luôn chú trọng bên ngoài cho nên ngay cả phòng ở cũng được trang sức rất xinh đẹp, gia cụ khắc hoa đàn,  bình hoa tinh mỹ, hoa tươi kiều diễm, tất cả mộ thứ đều biểu hiện chủ nhân nơi này là người muốn xung quanh mình cũng trở nên thật đẹp đẽ.

Nhưng hiện tại, Huy nương đang nằm ở trong phòng này mà không khí thật trầm lặng, thanh âm càng ngày càng mỏng manh, trong phòng tràn ngập mùi máu tươi khiến cho người ta buồn nôn.

Lý Ngân lộ ra khuôn mặt trắng bệch, vẻ mặt hoảng sợ lui ở ngoài cửa, động cũng không dám động, sợ sẽ bị người ở bên trong phát hiện ra sự tồn tại của mình.

Trong phòng thanh âm lạnh như băng của phu nhân tiếp tục rơi vào trong tai Lý Ngân:” Vương mụ, nơi này không còn chuyện của ngươi, ngươi đi xuống đi!”

” Vâng, phu nhân.” Tiếp theo truyền đến một loạt tiếng vang, có lẽ là thanh âm bà đỡ đang thu dọn này nọ.” Phu nhân, nô tỳ đi xuống trước.” Sau đó là tiếng bước chân trầm ổn.

Trái tim Lý Ngân kinh hoàng, nàng rất muốn lập tức bỏ chạy ra bên ngoài, nhưng lại sợ động tĩnh quá lớn sẽ bị người ta phát hiện, mắt thấy tiếng bước chân càng ngày càng gần,hô hấp của Lý Ngân cũng càng ngày càng dồn dập.Nàng xoay người trốn vào cái màn đen.

Bà đỡ từ trong phòng đi ra, cũng không phát hiện ra Lý Ngân. Điều này khiến cho Lý Ngân thoáng thở dài nhẹ nhõm một hơi, Lý Ngân nhìn thấy tay bà đỡ cầm một đống vải trắng nhiễm đầy máu, có ít vải trắng nhuốm máu tươi còn ướt sũng, máu tươi từ một góc vải chậm rãi rơi trên mặt đất, một chút một chút, một giọt một giọt, theo từng bước chân của bà đỡ mà uốn lượn rơi, giống như bỉ ngạn hoa, tựa như cánh cửa thông tới cửa địa ngục , đỏ tươi mà thê lương.

Lý Ngân nhìn vết máu loang lổ, muốn buồn nôn, hai tay che miệng lại, trong lòng cực kỳ sợ hãi, hai tay gắt gao che mặt, nước mắt tự nhiên rơi xuống.

Phu nhân vẫn ở lại trong phòng không đi ra, Lý Ngân sợ bị bà ta phát hiện, không dám nhúc nhích, chỉ trong chốc lát lại nghe thấy thanh âm của bà ta vang lên ở trong phòng.

” Huy nương, ngươi quả nhiên là sinh con trai, chúc mừng ngươi!” Thanh âm phu nhân lạnh lẽo, bình thường thản nhiên, không có một tia tình cảm.

Thanh âm Huy nương mỏng manh vang lên, hiện tại Huy nương cực kỳ suy yếu, hơi thở dồn dập, thanh âm đứt quãng.

” Ta biết…… là ngươi hại ta…… là ngươi kêu bà đỡ động thủ …… ta mới có thể bị ra nhiều máu như vậy…… Ngươi…… tâm địa ngươi thật ngoan độc……”

” Huy nương, ta cũng không gạt ngươi, để ngươi chết cũng được minh bạch, không sai, là ta kêu bà đỡ động tay , kỳ thật, thân thể của ngươi rất tốt, nếu không phải do ta, ngươi nhất định có thể thuận thuận lợi lợi sinh ra đứa bé!”

” Vì…… Cái gì? Ta…… ngươi muốn…… hại ta như vậy……, ta biết rồi, ngươi là sợ ta…… sinh con, ảnh hưởng đến…… địa vị của ngươi”

Hồ phu nhân bỗng nhiên cao giọng cười to, tiếng cười bén nhọn, mà ở trong phòng tràn ngập mùi máu tươi thật yên tĩnh này lại càng có cảm giác âm trầm không nói nên lời.

” Huy nương, ngươi thật sự là làm ta cười chết, ngươi cho là ngươi sinh con trai sẽ ảnh hưởng địa vị của ta? Ngươi thật sự là ngu xuẩn đáng thương!”

Huy nương khó hiểu:” Vậy ngươi vì sao…… muốn hại ta……”

Thanh âm của Hồ phu nhân bỗng nhiên trở nên dữ dội:

” Bởi vì ngươi không tôn trọng ta! Bởi vì ngươi khiến cho ta mất mặt! Bởi vì ngươi dám khiêu chiến uy nghiêm của ta! Cho nên, Huy nương, ngươi rất đáng chết! Hôm nay ngươi có kết quả như vậy đều là do ngươi tự tìm! Ngươi hẳn nên học hỏi Ngân nương cho tốt đi. Ở Hồ gia, chỉ có thiếp thất giống như nàng ta mới có khả năng sinh tồn ! Chỉ có thể hoàn toàn nghe ta nói, thành thành thật thật, ta mới có thể để cho nàng ta sống sót! Nàng ta so với ngươi thông minh hơn, rất sớm hiểu được điểm này, nhưng ngươi rất ngu xuẩn, nghĩ đến có con là có thể xoay người, ngươi ở Hồ gia đã nhiều năm như vậy, thế nhưng còn không hiểu tính cách của ta, ngươi chết cũng đáng!”

” Ngươi hại chết ta, lão gia sẽ không bỏ qua cho ngươi, lão gia sủng ta như vậy, lão gia nhất định sẽ vì ta mà báo thù!”

” Huy nương, ta khuyên ngươi không nên cử động, ngươi xem máu ra càng ngày càng nhiều! Lão gia? Ha ha! Lão gia sẽ vì ngươi mà báo thù? Thật nực cười! Lão gia chỉ quan tâm ngươi sinh là con trai hay nữ nhi, đến lúc đó ta chỉ cần nói ngươi chết khi sinh, lại đem hậu sự của ngươi làm tốt, lão gia cảm tạ ta còn không kịp, sao có thể trách cứ ta! Về phần nữ nhân, ngươi cho rằng lão gia thiếu nữ nhân sao? Ta dám cam đoan, không bao lâu, ngay cả bộ dáng của ngươi ra sao lão gia cũng không nhớ, rất nhanh sẽ có tân nữ nhân vào ở viện của ngươi! Ở Hồ phủ này, ngươi chết đi cũng chỉ giống như một con chó chết đi mà thôi.”

” Từ Phượng Hân! Ngươi thật là một nữ nhân ngoan độc ! Ta thành quỷ cũng không bỏ qua cho ngươi!”

Huy nương bỗng nhiên xuất ra toàn bộ sức lực của mình mà la lớn, trong thanh âm tràn ngập sự phẫn nộ, căm thù cùng rủa oán, khiến cho trái tim người ta không khỏi cảm thấy run rẩy, Lý Ngân thậm chí có thể tưởng tượng ra bộ dáng hiện tại của Huy nương, nhất định là vặn vẹo, dữ tợn , khủng bố, tràn ngập oán hận:

” Ông trời có mắt, một ngày nào đó, ngươi sẽ gặp báo ứng, chẳng những sẽ báo ứng ở trên người của ngươi , còn có thể báo ở  trên người con ngươi, trên nữ nhi ngươi, ngươi chờ coi đi! Kết cục của ngươi nhất định sẽ thê thảm hơn ta!”

Hồ phu nhân không khỏi cười lạnh:

” Huy nương, ngươi sẽ không nhìn thấy được, kết cục của ta ngươi vĩnh viễn không thấy được. Có lẽ ngươi không nghĩ đến con của ngươi ra sao, nhưng, bắt đầu từ ngày mai, ta sẽ đem đứa nhỏ mang theo bên người, để nó gọi ta là nương, nó vĩnh viễn sẽ không biết sự tồn tại của ngươi, nó sẽ nghĩ ta mới là mẫu thân của nó! Hừ hừ, ta sẽ đối xử với nó rất tốt, ta sẽ cho tiền nó xui khiến nó đánh bạc, sẽ an bài rất nhiều cô nương bên cạnh nó, để nó say mê hương son phấn, còn có thể để cho nó học việc buôn bán,để nó vất vả cực khổ. Cuối cùng tìm cho nó một ác thê, để nó sống không bằng chết, ngươi nói xem, ta làm mẫu thân có tốt không? Ha ha ha!” Hồ phu nhân cười to, tiếng cười vui sướng, mà âm trầm khủng bố.

” Phụt” Đây là thanh âm máu tươi bị phun ra, rõ ràng là do Huy nương bị Hồ phu nhân làm tức giận đến công tâm, phun ra một miệng toàn máu tươi , Huy nương kịch liệt ho khan hai tiếng, sau đó thê thảm mà vừa đau vừa kêu gọi:” Con…… Con ta……”

Thanh âm sau đó im bặt, sau đó tất cả đều trở nên yên tĩnh.

Nước mắt Lý Ngân đã sớm rơi ướt hai gò má. Lý Ngân gắt gao bụm chặt miệng mình, không cho mình khóc thành tiếng, toàn thân không ngừng không ngừng run run, tựa như đang ở trong hầm băng, lạnh thấu xương.

” Phu nhân, Huy nương đã chết.” Đây là thanh âm của đại nha hoàn Thúy Hồng của Hồ phu nhân.

Hồ phu nhân hừ lạnh một tiếng, trong thanh âm lộ ra sự âm độc:

” Muốn đối nghịch với ta, muốn chết! Chẳng qua chỉ là thiếp thất, giết chết nàng ta dễ như bóp chết một con kiến!” Bà ta dừng dừng, còn nói:” Chúng ta đi, gọi người tới thu dọn nơi này, hậu sự Tam nương làm tốt một chút! Liễu Nguyệt nha hoàn bên người Huy nương, ngươi biết nên làm như thế nào chưa?”

” Nô tỳ biết.”

” Được, chúng ta đi thôi!” Tiếp theo truyền đến tiếng bước chân của Hồ phu nhân, Lý Ngân vội vàng lui lại, hận không thể đem chính mình dính sát vào vách tường. Lý Ngân không dám nhìn tới bóng dáng phu nhân, mãi cho đến lúc không còn nghe được thanh âm bước chân của phu nhân mới run rẩy đi ra. Lý Ngân run run nhìn vào phòng, đi tới bên giường của Huy nương, chỉ nhìn thấy quần áo của Huy nương lộn xộn, tóc tán loạn ở bốn phía, ở chỗ dưới thân tất cả đều là máu tươi, cơ hồ khiến cho giường trở nên ướt đẫm. Sắc mặt Huy nương trắng bệch, ánh mắt khẽ nhếch, mất đi thần thái thường ngày, hiển nhiên là chết không nhắm mắt.

Lý Ngân rốt cuộc nhịn không được, oa một tiếng khóc thật to.Vừa ói vừa khóc, nước mắt chảy xuống, kỳ thật Lý Ngân cùng Huy nương cũng không có giao tình gì, nhưng hiện tại nhìn thấy một cảnh như vậy,trong lòng Lý Ngân tràn ngập sự thê lương cùng bất đắc dĩ, giống như chỉ có thông qua nước mắt mới có thể làm cho lòng mình đỡ khó chịu một ít. Nàng khóc một hồi, sau đó lại run run nhắm hai mắt lại, rồi mới rời khỏi phòng Huy nương.

Lý Ngân đi ra khỏi viện, lau khô nước mắt, gương mặt tái nhợt rồi chậm rãi đi về phía viện của mình.

Không lâu sau khi Lý Ngân đi, có ba bóng người hiện ra từ một tảng đá giả. Đó chính là Hồ phu nhân, Hồ Nhã Tình và Thúy Hồng.

Hồ Nhã Tình nhìn bóng dáng thất hồn lạc phách của Lý Ngân, nhìn mẫu thân hỏi:” Nương, nương cố ý để cho Lý Ngân nghe được chân tướng sự việc, không sợ nàng ta nói ra sao?”

Hồ phu nhân liếc nhìn bóng dáng của Lý Ngân, khinh thường nói:” Nàng ta có lá gan này sao! Nàng ta nếu dám nói ra, nương sẽ bội phục nàng ta!”

Hồ Nhã Tình cười, trong ánh mắt xinh đẹp hiện lên một nét tàn nhẫn :” Cũng đúng, trước kia Lý Ngân khúm núm không dám đối nghịch cùng mẫu thân, nay đã biết thủ đoạn của mẫu thân, sẽ càng thêm không dám có bất kỳ hành động nào!”

Hồ phu nhân cười lạnh nói:” Nương muốn để cho Lý Ngân biết được thủ đoạn của nương, về sau khi nào mà nương có chuyện phân phó cho nàng ta, bởi vì nàng ta sợ hãi nương nên mới không dám phản kháng!”

Đôi mắt Hồ Nhã Tình chuyển động, cảm thấy lại dâng lên một ý nghĩ khác. Nhã Tình nhìn bóng dáng Lý Ngân, khóe miệng hiện lên một nét tươi cười lãnh khốc.

Bên kia, A Hạnh dẫn phụ thân đi một vòng quanh viện của Lý Ngân, khi trở về đã thấy Lý Ngân ngồi ở bên cạnh bàn, hai mắt thẳng tắp nhìn phía trước, bộ dáng giống như mất hết hồn phách.

A Hạnh cùng Lý Nhuận Phúc liếc mắt nhìn nhau một cái,lại nhìn Lý Ngân, bọn họ không hiểu nổi tại sao Lý Ngân đi ra ngoài một chút mà lại biến thành bộ dáng như thế này. Bọn họ đi tới bên người Lý Ngân, A Hạnh giữ chặt tay Lý Ngân, lúc này mới phát hiện tay của Lý Ngân không ngừng run run.

A Hạnh hoảng sợ, hỏi:” Tỷ tỷ, tỷ làm sao thế?”

Lý Ngân quay đầu, nhìn muội muội, hai mắt mông lung không nhìn bất kỳ vật gì, sắc mặt tái nhợt đáng sợ, A Hạnh hoảng sợ, vội vàng lay lay A Ngân lớn tiếng nói:” Tỷ tỷ, đã xảy ra chuyện gì?”

Lý Ngân nhẹ nhàng nói:” Tam nương đã chết.”

Trong lòng A Hạnh buồn bã, nhưng vẫn an ủi tỷ tỷ nói:

” Nữ nhân sinh đứa nhỏ giống như là đi qua cầu độc mộc, hơi có sai lầm sẽ vạn kiếp bất phục! Sinh tử có mệnh, tỷ cũng không cần quá đau buồn, hơn nữa tỷ vừa mới sang tháng đối với thân thể sẽ không tốt.”

Lý Ngân chậm rãi lắc đầu, lẩm bẩm nói:” Không phải, không phải……”

A Hạnh hỏi:” Không phải cái gì?”

Lý Ngân nhìn mặt muội muội , bỗng nhiên nghĩ, không được, mình không thể đem chuyện này nói cho tiểu muội, cho dù A Hạnh biết thì đối với muội muội cũng không phải chuyện gì tốt cả! Mình cũng không thể nói cho bất luận người nào, nếu không không biết phu nhân sẽ làm ra chuyện gì! Mình sẽ đem chuyện này để ở trong lòng, ai cũng không nói.

Lý Ngân cúi đầu, nói:” Không có gì, chỉ là do thấy Tam nương ra đi như vậy, trong lòng không thoải mái thôi!”

A Hạnh vỗ nhẹ nhẹ lưng Lý Ngân :

” Tỷ tỷ, tỷ đừng như vậy, có lẽ Tam nương sau khi đi lại được đầu thai vào nhà nào tốt!” A Hạnh chậm rãi thở dài,” Chỉ là đáng thương cho đứa bé, mới ra sinh ra đã không có nương……”

Lý Ngân thốt ra:” Phu nhân sẽ nuôi.”

A Hạnh nghi hoặc:” Làm sao mà tỷ biết?”

Lý Ngân vội vàng nói:” Tỷ chỉ là đoán, hẳn là phu nhân sẽ nuôi lớn đứa bé này”

A Hạnh cười:” Được rồi, chúng ta không cần nói những chuyện không vui, khó có dịp phụ thân được đến đây, mọi người hãy vui vẻ có được không?”

Lý Ngân nhìn phụ thân, lại nhìn muội muội, nhớ tới còn có người nhà quan tâm tới mình như thế, thật sự là so với Tam nương cũng may mắn không ít. Lý Ngân cười trừ, nhìn phụ thân và muội muội nói:

” Bây giờ cũng không sớm, con phái người tới phòng bếp đem đồ ăn lên, chúng ta cùng nhau ăn một chút gì đó đi!”

 

2 responses »

  1. Crystal says:

    Nhà họ Hồ này ai cũng vô sĩ cả!!!

  2. www26590 says:

    bà Hồ phu nhân này cao tay thật đấy, định dùng Lý Ngân đói phó A Hạnh >.< , ta đạp
    thanks nàng

Leave a comment