Điệp vũ, Phi Tuyết…..Lạc thanh hiên

Ta là Đông Phương Bất Bại_phiên ngoại 1

Tuy có lẽ đã hết tết nhưng ta quá bận nên hôm nay mới post thêm quà cho pà con được , thôi coi như món quà đốt tết đi nhá
—————————
Phiên Ngoại 1: Hội chợ đầu năm

Mỗi năm hoa đào nở rộ cũng là lúc mùa xuân ấm áp trở lại sau những ngày đông giá rét. Mùa xuân đến cũng làm cho tâm hồn người ta thấy sảng khoái, nhất là lại sắp đến năm mới.
“Tiểu thư còn vài ngày nữa là đến năm mới rồi.Năm nay không ở đảo chúng ta nên tổ chức thế nào đây?” Nhược Nhi vừa lăng xăn dọn dẹp vừa hỏi.
“Ta cũng không biết”Ngâm Tuyết ảm đạm trả lời.
“Tiểu thư sao thế?”
“Ai….., nghe nói ngày đầu năm, giáo chủ tiền nhiệm thường phát phong bao đỏ cho mọi người.Ta cũng không thể ngoại lệ…số khổ a” Lúc trước ở Kình Long Đảo thì toàn được nhận, đến tối về phòng tổng kết lại số phong bao cũng được kha khá, nhiều nhất là của mĩ nhân thúc thúc.Ôi mĩ nhân thúc thúc ta nhớ ngươi quá…..
“Thế thì gay thật tuy mang tiếng là giáo chủ nhưng tiền riêng của tiểu thư không nhiều.Hay tiểu thư đi mượn cô gia đi, không phải cô gia quản lý toàn bộ ngân lượng của Thiên Ma giáo sao?”(Tác giả: hoá ra Long ca giàu thế, lì xì đi…)
“Không được, vay tiền hắn mất công hắn lại có mưu mô gì với ta…nói chung là không được” Ngâm Tuyết phẩy tay liên tục bác bỏ.
“Thế chẳng phải chúng ta sẽ phá sản hay sao?” Nhược Nhi chán nản ngồi xuống ghế.
Nhìn bản mặt hãm tài của Nhược Nhi càng làm Ngâm Tuyết tức xì khói.Nhưng rất may khi Ngâm Tuyết giận dữ thường nghĩ ra rất nhiều thứ. Một ngôi sao băng loé lên trong đầu, nụ cười giảo hoạt lại quay về.Đông Phương giáo chủ bừng bừng khí thế hô lớn.
“Ta có một cách, chính là hội chợ”
“Hội chợ? là thứ gì?”
“Rồi ngươi sẽ biết hắc….”
———————–
Từ ngày hôm đó Đông Phương giáo chủ bận rộn như con thoi đến nỗi ngay cả đại hộ pháp cũng chẳng có thời gian gặp mặt. Thế nên mấy ngày này có người có tâm tình không tốt, lúc nào bản mặt cũng treo bảng hiệu “Nguy hiểm chớ đến gần”
Sau một tuần trăng vất vả Đông Phương giáo chủ chính thức khai trương hội chợ vui chơi chào mừng năm mới vào đúng ngày Tết nguyên đán. Sau khi mọi người hoan hỉ nhận phong bao đỏ từ tay giáo chủ thì tấp nập đổ vào cổng hội chợ.Thế nhưng….. sao thế này tại sao lại không được vào?
Một lúc sau mọi người hiểu ra là phải trả phí vào cổng, đơn giản thôi phí vào cổng chỉ hết một phần ba số tiền trong phong bao đỏ cũng chẳng đáng gì.Đại gia tiếp tục nườm mượp kéo vào bên trong.
Ồ!!! quả thực rất đặc sắc, rất nhiều gian hàng hấp đẫn bày ra nào là trò chơi đủ kiểu,nhưng thu hút đông đảo mọi người nhất là gian hàng ném vòng vào cổ vịt, và phóng phi tiêu. Ai chơi hay sẽ có phần thưởng là mấy món quà lưu niệm cực dễ thương không biết giáo chủ sưu tập ở đâu về.Nghe thì có vẻ đễ chơi nhưng ai ngờ được lũ vịt cổ lại ngắn thế càng ném càng trật, càng trật lại càng hăng máu thế là tiền trong phong bao đỏ được nhận dễ dàng trở về hết túi của ai kia. Ghé một chút qua gian hàng ném phi tiêu có vẻ sáng sủa hơn một chút, vì đệ tử ma giáo đã quen ám toán, phục kích giết người diệt khẩu nên kĩ năng cũng không tệ.Tuy nhiên gian thương vẫn là gian thương….. Đông Phương giáo chủ liền hạ lệnh cho đổi mục tiêu bằng mấy tấm bảng vằn vện vừa nhìn là hoa hết cả mắt, thế nên bạc đến tay giáo chủ vẫn điềm nhiên ngồi hốt….
Chơi xong dĩ nhiên là đói bụng, những gian hàng ăn uống thơm ngát được bày ra.Không ngờ bán hàng ăn lại lời to như thế bỏ vốn một lờn hai ba.Nhất là món thịt nướng ngon tuyệt, độc môn của Đông Phương giáo chủ. Chỉ qua một ngày không những số phong bao đỏ đã thu lại mà còn toàn bộ hầu bao của các đệ tử đều bị móc hết.Ngâm Tuyết chễm chệ ngồi trên bảo toạ cười hắc hắc vì cuộc làm ăn có lời này …
Thế nhưng không phải hoàn toàn đều có lời khi Ngâm Tuyết vô tình lướt mắt nhìn thấy Mạn Tình hai tay ôm đầy qùa lưu niệm đáng yêu hạnh phúc theo sau Thừa Đức. Có một chút ghen tị cùng tức tối.
“Con bà nó hai tên nhà ngươi thắng được không ít nhỉ? nhớ đấy năm sau ta sẽ cắt phần phong bao đỏ của các ngươi hừ…..Nhưng Tình Nhi cũng thực tốt số a có bạn trai đi cùng khi bạn trai thắng sẽ được nhận quà hạnh phúc biết bao.Lớn bằng tuổi này cô nãi nãi tuy đã qua vài cuộc tình nhưng chưa lần nào được như thế…ai….đúng là ông trời thực bất công” Ngâm Tuyết âm thầm thở dài tiện miệng cắn một miếng kẹo bông nhai nhồm nhàm cho đỡ tủi thân…
“Này cho nàng” Đang lơ mơ nhìn theo mấy cặp uyên ương bên dưới thì một cái nút thắt đồng tâm đỏ thắm bên dưới còn thanh nhã kết thêm một miếng ngọc trắng muốt vân hoa màu tím nhạt thanh nhã, và mấy hạt ngọc trai đông hải quý phái. Cái gì đây? không phải phần thưởng độc đắc nàng chuẩn bị để câu khách sao? tên hỗn đản nào dám….?
Ngâm Tuyết ngước lên thấy Cổ Ngự Long tuy vẫn một thân huyền bào như không có mặt nạ để lộ ngọc nhan lấp lánh cười ôn nhu nhìn nàng. Tim bỗng chốc rung lên không hiểu đây là cảm giác gì? Hắn đã thắng lấy được đem về tặng cho nàng, đây chẳng phải ước mơ nhỏ nhoi của nàng đã thành hiện thức sao?
Thấy nàng chần chừ không lấy quà Cổ Ngự Long có hút sinh khí”Không thích?” Thanh sơn mày kiếm khẽ nhíu.
“Không…ta thích, rất thích”Ngâm Tuyết vội vàng nói đưa tay lấy quà.Nhưng tay chưa kịp chạm đến món quà đã bị ai đó bá đạo ôm vào lòng. Hơi thở đầy nam tính phả xuống trên đỉnh đầu khiến nàng không khỏi mặt đỏ tai hồng vùi sâu hơn vào lồng ngực hắn vì quá thẹn thùng.
Bạc môi sừng khẽ cong lên cười mê hồn, Cổ Ngự Long nâng cái cằm bé nhỏ lên gần sát mặt mình.Nghịch ngơm đưa chóp mũi cọ cọ vào đôi má hồng thuận mềm mại như tơ. Cảm thấy người trong lòng run nhẹ hắn càng thêm thích thú đưa môi vờn nhẹ cánh môi thơm ngọt. Cái lưỡi linh hoạt, tinh khôn bắt đầu hành động.Ban đầu là mơn trớn khơi gợi, sau khi đã vượt mọi rào cản liền điên cuồng chiếm lĩnh muốn nuốt bằng hết thứ mật dịch thơm tho bên trong khoang miệng nóng hổi thơm phức….
Sức lực mỗi lúc một cạn kiệt, đầu óc ngày một loạn ý tình mê Ngâm Tuyết cố gắng giữ cho đầu óc thanh tỉnh nhưng thực khó khăn. Một bàn tay to nóng bỏng trượt từ gáy nàng xuống lưng vuốt ve khiến nàng không thể chịu nổi phải phát ra vài tiếng nỉ non làm ai đó thêm kích thích, càng tham lam lấn chiếm. Bàn tay ma mị kia thực không biết yên phận mỗi tấc mỗi thước đều muốn dấn sâu.Đến khi ma trảo luồn vào trong vạt áo Ngâm Tuyết mới bừng tỉnh đại ngộ, vội vàng đẩy kẻ phá rối ra.
“Đến lúc khai mạc vòng chơi cuối rồi ta…ta phải đi chàng ở lại đi…”Ngâm Tuyết hai tay ôm lấy ngực vội vàng rời khỏi trước khi tên lang đói họ Cổ kia tiếp tục dở trò.
————————
“Nào mọi người nghe đây nghe đây…” Giọng Lạc Tuyết sứ giả mới được triệu hồi trở về làm việc không công cho giáo chủ để đoái công chuộc tội lanh lảnh vang lên trên sân khấu được dựng giữa hội chợ.
“Đây là trò chơi liên hoàn đặc biệt….ai thắng sẽ được giải độc đắc là…..” Lạc Tuyết chưa kịp nói xong đã thấy Nhược Nhi chạy lên sâu khấu nói nhỏ vào tai hắn.
“Giải độc đắc đã bị Đại hộ pháp thắng mất rồi…giáo chủ nói đổi phần thưởng..”
“Là gì?”
“Free kiss of Giáo Chủ” Lạc Tuyết hô lớn làm mọi người bên dưới xôn xao đến nửa ngày….
“Ta tham gia…”Một giọng của kẻ nào đó vừa được đặc xá từ Tướng Công Quán, Nam Cung Quỳ.
“Ta nữa” giọng bông đùa của Tam hộ pháp cũng vang lên..
“Thêm ta nữa” bình thản âm điệu của tân bằng hữu của giáo chủ Bắc Thần Thương cũng không chịu lép vế.
“Hừ” Đại hộ pháp mặt lạnh như tiền vào vị trí khiến bà con hoảng hồn nổi hết cả da gà da vịt….
Lạc Tuyết nuốt nước bọt đánh ực lấy can đảm tiếp tục tuyên bố thể lệ cuộc thi…
“Các thì sinh đã nghe rõ chưa?”
“Ân”
“Vậy bắt đầu…nhưng xin nộp lệ phí thi trước đã mỗi vị cho xin một ngàn lượng”
“Gì?” Cổ Thừa Ân la lên, nói gì thì nói tiền còn quý hơn mạng muốn hắn đưa ra một ngàn lượng….Đi chết đi.Thế là theo thông lệ Tam Hộ pháp chưa thi đã bị loại…
“Vòng thi đầu tiên bắt đầu, bắt cá bằng tay không…”Lạc Tuyết hô lớn, tiếng hô chưa dứt trên tay Đại Hộ pháp và Bắc Thần Thương đều đã có một chú cá dãy đành đạch. Thực tội nghiệp cho Nam Cung Công tử được nuông chiều từ bé nào biết cá sống lại nhơn nhớt và tanh nồng như thế ôi gớm chết…..Thế là còn hai thí sinh.
“Vòng thứ hai cũng là vòng cuối, thi phóng phi tiêu ai phóng phi tiêu cách hồng tâm gần nhất sẽ thắng.Để công bằng hai vị xin bốc thăm xem ai phóng trước”
Cổ Ngự Long mặt mày sa sầm như bão cấp 12 khi bốc được thăm thứ 2 có nghĩ hắn phải thi sau. Bắc Thần Thương kín đáo cười phất tay một cái phi tiêu của hắn đã nằm gọn trong hồng tâm bé bằng hột mè….Mọi người”Ồ” lên một tiếng tán phục nhưng vội im bặt khi đại hộ pháp lia ánh mắt giết người về phía họ.
Cổ Ngự Long trầm ổn bước lên “Vút” một tiếng….Không thấy phi tiêu đâu????(Tác giả: Ôi cha không lẽ hụt rồi?)
……Toàn gia im lặng nặng nề nhìn biểu hiện của đại hộ pháp, rồi quay sang lắc đầu thương cho kẻ chiến thắng kia không biết có toàn mạng trở về không?
“Ta tuyên bố người thắng là….khoan chờ chút..” Lạc Tuyết tiến lại gần bảng mục tiêu mới sửng sốt nhìn mũi phi tiêu gắn lông vũ đỏ của Đại hộ pháp không phải là bị hụt mà đã tét đôi phi tiêu cua Bắc Thần Thương..”Oh my God, người chiến thắng là đại hộ pháp…..”
“Cái này không tính…” Bắc Thần Thương không phục phẫn nộ nhìn cái kẻ người không ra người ma không ra ma suốt ngày đeo mặt nạ lập dị kia.
“Vậy thi tiếp” Lạc Tuyết thản nhiên, kinh bỉ nhìn kẻ không biết trời cao đất dày kia.Bổn công tử có lòng tốt cứu ngươi một mạng, lại thiên đường có lối không vào mà đi đâm đầu xuống địa ngục.
“Phần Thi tiếp theo cốt yếu xem ai nhanh sẽ thắng, đó là…….Ai nhanh chân hôn giáo chủ trước người đó thắng…” Lạc Tuyết ha hả cười khoái trá, lần này giáo chủ chết chắc thù này có thể báo có thể báo rồi……
Tuy khinh công của Bắc Thần Thương không tệ nhưng lành lặm đã khó đi tranh giành thứ từ ngoài vào trong đã là của kẻ khác, huống chi hắn còn vác theo cái xe lăn nặng trịch.Thiên ý a….(Long : phải nói là ý của ta mới đúng hắc…Lạc Tuyết ngươi được đặc xá.Lạc Tuyết: Tạ ơn chủ nhân…)
……………..
Cuộc vui chơi tiếp tục khi từng tràng pháo hoa lộng lẫy sáng đầy trời đêm.Đại Hộ Pháp thoả mãn vác giáo chủ lên vai phi thân rời đi.Một đen một đỏ đối chọi rực rỡ phiêu phiêu biến mất trong đêm xuân gió hây hây……
“Tuyết Nhi nụ hôn của nàng chỉ là của ta “ Cổ Ngự Long hổn hển chuyển môi xuống chiếc cổ duyên dáng như xuân trùng, miệng không ngừng lẩm bẩm.
“A..ân Trước nay chỉ có chàng hôn ta, hôm nay chàng đã thấy một nụ hôn của ta đáng giá ba ngàn lượng.Nếu tổng kết lại Đại Hộ Pháp Hoả Diễm a ngài cũng nợ ta không ít” Ngâm Tuyết nũng nịu áp bàn tay nhỏ nhắn vuốt ve tuấn nha của người yêu.
“Nàng muốn sao?” Cổ Ngự Long khúc khích cười sau gáy khiến cơ thể nàng nhột nhạt không ngừng run rẩy…
“Ta muốn ….”
“Cho nàng” Cái nút đồng tâm đỏ ban nãy nay thêm một chùm chìa khoá vàng lủng lẳng bên dưới.Nhìn chùm chìa khoá có vẻ đơn giản a…nhưng đừng coi thường, đó chính là chìa khoá kho toàn bộ tài sản của Thiên Ma Giáo nga.Chúc Mừng Tuyết nàng đã thành công tốc chiến tốc thắng cướp trắng toàn bộ tài sản của Long ca. Ai…. đúng là anh hùng không thể qua khỏi ải mỹ nhân…..

23 responses

  1. Tem 😀

    Tháng Hai 8, 2011 lúc 6:11 sáng

  2. =.=…
    Không biết phải nói gì luôn.
    Thực tình là đọc chương này ta không thấy tình cảm lãng mạn đâu, chỉ thấy sặc mùi $ thôi >__<
    À, cuộc thi bên nhà ta chính thức bắt đầu rồi, nàng qua cho vui đi ^^

    Tháng Hai 8, 2011 lúc 6:20 sáng

    • ta đang viết nà nhưng chưa xong

      Tháng Hai 8, 2011 lúc 6:21 sáng

      • Nàng đang viết chỗ nào đó? Bên nhà ta sắp có chương 2 rồi a >__<

        Tháng Hai 8, 2011 lúc 6:23 sáng

  3. ua vậy hả thôi ta viết chương 2 lun đi heheh

    Tháng Hai 8, 2011 lúc 6:24 sáng

    • Nàng a, nàng tham gia mà không theo dõi gì hết á >___<~

      Tháng Hai 8, 2011 lúc 6:25 sáng

      • Làm sao mà cái phản hồi của ta lại bị cắt thế kia? ~~~>__<~~~
        Nàng vào trang "Viết tiếp truyện" bên nhà ta xem danh sách viết truyện. Nàng phải đăng ký nhận viết chương tiếp sớm để ta còn ghi tên chứ.
        Cứ im ỉm viết làm sao ta biết được =.=

        Tháng Hai 8, 2011 lúc 6:27 sáng

      • heheh ta ko bít sorry, thôi pà con cứ tiến hành đi khi nào ta xắp xếp được sẽ wa đăng ký ta phải hoàn thành cho xong chương mới cùa LTAH đã

        Tháng Hai 8, 2011 lúc 6:29 sáng

  4. ta phải đi học mừ bận chít mất

    Tháng Hai 8, 2011 lúc 6:26 sáng

  5. Nàng hoàn thành nhanh nha, ta chờ nàng a

    Tháng Hai 8, 2011 lúc 6:30 sáng

  6. Evan

    tem!!! hắc hắc.
    Long ca chết rồi, chưa cưới mà đã bị đoạt hết tài sản rồi

    Tháng Hai 8, 2011 lúc 6:54 sáng

  7. Phuong Dung ^^

    ta khâm phục độc chiêu của Tuyết tỷ nhen. chiếm được cả người lẫn kho vàng 😛

    Tháng Hai 8, 2011 lúc 9:25 sáng

  8. ntkt

    thanks ss

    Tháng Hai 8, 2011 lúc 10:14 sáng

  9. banhmikhet

    thanks nàng nhé

    Tháng Hai 8, 2011 lúc 10:51 sáng

  10. Phong_linh

    thanks

    Tháng Hai 8, 2011 lúc 1:00 chiều

  11. ngocnga

    thanks

    Tháng Hai 8, 2011 lúc 3:34 chiều

  12. Sophia Tran

    thks nàng, đọc xong thắc mắc có phải Ngâm Tuyết đã từng học qua ngành Quản Trị Kinh doanh ko, he he

    Tháng Hai 8, 2011 lúc 9:39 chiều

    • xin mời nàng xem lại chương 1 ta đã nói đến nghề nghiệp của Ngâm Tuyết thời hiện đại rùi, là quản lý khách sạn

      Tháng Hai 9, 2011 lúc 12:08 sáng

  13. thks nàng

    Tháng Hai 9, 2011 lúc 1:07 sáng

  14. Sophia Tran

    Nàng ơi, sao lâu quá rồi chưa có chap mới vậy?

    Tháng Hai 16, 2011 lúc 5:03 chiều

  15. Pandanus255

    Đúng là toàn thấy tiền thui

    Tháng Bảy 14, 2011 lúc 5:02 sáng

  16. đúng là câu nói anh hùng ko wa khỏi ải mỹ nhân!!!! chà, kì này Tuyết tỷ xài tiền mệt a!

    Tháng Năm 17, 2012 lúc 3:35 chiều

Bình luận về bài viết này