21

Trò chơi đổi quần áo cao cấp

Edit: okipanda

Chỉnh dịch: Maroon


 

 

Chìu chuộng theo ý con gái.

Loại hành vi xảo trá, tẻ nhạt lại vô bổ này xưa nay không phải là phong cách của Tiêu Yêu Cảnh hắn.

Nhưng nếu như loại hành vi thỏa hiệp, đáng thương lại không có chút nam tính nào này lại xuất hiện trên người Tiêu thiếu gia hắn, thì nó nói lên điều gì?

Đề cao địa vị phụ nữ? Là địa vị xã hội, địa vị của cả hai giới, hay là địa vị ở trong lòng hắn?

Vừa nghĩ đến điều này, đầu mày của hắn hơi nhướng lên, vội nắm chặt ngực áo sơmi lại, cái suy nghĩ này rất nguy hiểm, hắn không thể để bản thân bị một cô gái còn đang cắp sách đến trường chi phối tình cảm như vậy được. Sau khi xác định mối quan hệ, vẫn không cho hắn hôn, không cho hắn ôm, cứ tiếp tục duy trì mối quan hệ thuần khiết. Bây giờ còn bắt hắn ngồi một mình trong quán McDonald’s chờ nàng tan học, nguyên nhân là, nàng bị một vị giáo viên mắc dịch ý đồ đen tối nào đó giữ lại sau giờ học.

Hừm!

Thằng cha kia rõ ràng là lợi dụng chức vụ giáo viên để giữ chân cô gái của hắn mà tưởng hắn không biết sao. Ánh mắt động dục của anh ta, trông chẳng khác nào ánh mắt anh Hai hắn lúc nhìn Quý Thuần Khanh!

Muốn hắn tin rằng trai đơn gái chiếc ở riêng với nhau trong phòng đơn giản chỉ là làm cái việc chỉ bảo nhau ôn tập? Chăm chỉ học hành, ngày càng tiến bộ hay sao chứ?

Từ khi nào mà hắn đã trở thành một kẻ không có tiền đồ như thế? Ngu si ngây ngốc ngồi trong quán ăn chờ con gái, đã vậy lại còn nhân nhượng cho nàng ở một mình với  「©xmydux.wordpress.com」  một thằng đàn ông khác? Chỉ cần một ngày nào đó trên người nàng có thiếu gia hắn đóng dấu vào, thì sẽ là người của hắn, cớ gì mà hắn phải chịu ủy khuất oan ức như thế này, còn đưa ra một bộ mặt “không sao đâu em” ngồi ở chỗ này hờn dỗi, bực bội một mình?

Hắn tức giận cắn bẹp cả cái ống hút đang cắm vào ly Cola, buồn chán đến mức mặc kệ những suy nghĩ vô vị chiếm cứ bộ não của mình.

Hắn không nhịn được gác chân lên chiếc ghế đối diện, bày ra một bộ dạng ‘người lạ chớ đến gần’, chấm dứt việc liên tiếp có người thèm nhỏ dãi cái chỗ ngồi phía trước hắn, hỏi xem có thể ngồi chỗ đối diện với hắn không. Hắn cự tuyệt đám con gái theo đuổi mình rất là vất vả, đàn ông con trai vốn rất hay mượn cớ để buông thả mình, thế nhưng, có một cô gái nào đó lại gặp khó khăn trong việc nhận thức các nguy cơ rình rập, bỏ hắn sang một bên, bản thân còn ung dung rề rà chưa chịu tới.

Một tay hắn chống dưới cằm, tay kia khẽ nhịp nhịp trên mặt bàn, ánh mắt chăm chú nhìn vào cánh cửa thủy tinh trong suốt, không hề chớp mắt lấy một cái, cho đến khi cánh cửa trong suốt kia phát ra giọng nói oang oang của một kẻ nào đó. Nàng hoàn toàn không hề có chút hối lỗi, một tay mở cửa một tay vẫn cầm điện thoại di động dán bên tai mặt mày hớn hở nói chuyện. Đôi con ngươi của hắn nhíu lại bởi vì cách cư xử kém cỏi lại không khéo léo của nàng, theo bản năng không thèm nói gì, tựa như giận dỗi không muốn để cho nàng nhìn thấy bộ dáng si ngốc đang ngồi chờ người khác của mình.

“Con trai không thể nuông chìu, mày mà nhường nhịn nuông chìu nó một chút, nó sẽ ngồi lên đầu mày cho mà coi!”

Nàng cầm điện thoại nói chuyện oang oang, vừa kiễng chân nhìn ngó xung quanh xem hắn ở nơi nào, hoàn toàn không bị vẻ e thẹn ngượng ngùng khi yêu cảm hóa thành một cô gái yếu đuối, không biết ngả người vào hắn, không biết lấy hắn làm trọng, không làm nũng với hắn, cũng không đòi hắn mua cho nàng bất cứ món quà gì, trái lại vẫn giữ nguyên cái vẻ ta đây là đại tỷ, đối với chuyện gì cũng đều tỏ ra bao bọc một cách quá đáng, vẫn cứ phô ra cái dáng vẻ thủ lĩnh chuyên đi hướng dẫn mấy chuyện yêu đương cho đám chị em thân thiết của mình.

“Cái gì? Nó lừa mày? Mày biết vậy, mà vẫn còn tin nó? Có phải đầu óc mày có vấn đề hay không vậy? Não bị thấm nước rồi à? Loại con trai này không cần cũng được, mày còn khóc lóc cái con khỉ gì!”

Mấy câu nói của nàng khiến cơn hờn dỗi trong lòng hắn cứ dâng lên rồi lại dâng lên cao hơn, nghẹn khuất không thôi. Rốt cuộc là tại nàng quá coi bản thân mình là con trai, hay là tại hắn quá mức tưởng tượng nàng là con gái đây? Có thể đừng ở trước mặt hắn mà nhìn thấu tâm tư của con trai như vậy có được hay không?

“Ôi trời, mày có lầm hay không, mày là con ngốc à, mày không đạp lên đầu nó, nó sẽ leo lên nóc nhà dỡ ngói cho mày xem!”

“Tô Gia Áo, lập tức tắt điện thoại đến ngồi bên cạnh anh ngay!”

“Ack… Tao sẽ gọi lại cho mày sau… làm gì có chuyện tao nói một đàng làm một nẻo, tao không đời nào bị con trai ăn mất đâu,” nàng buông toàn những lời kiên quyết, dễ dàng cảm nhận được một luồng không khí lạnh ngắt bắn thẳng về phía mình, nàng nuốt nước bọt đánh ực, thức thời kéo điện thoại di động ra khỏi tai, miệng thốt ra những lời hèn hạ, “Alo alo alo, ở đây sóng không được tốt, nghe không được rõ… alo… alo alo mày nói gì hả? Nói lớn một chút, nói lớn thêm một chút nữa đi… alo alo, ngày mai sẽ bàn tiếp, vậy đi nha, bye bye!”

Điện thoại cúp rồi, oai phong đại tỷ cũng không còn, thần kinh của nàng dù có vấn đề cũng biết anh chàng trước mặt muốn chơi trò chiến tranh lạnh với mình lắm rồi, nên vội vàng khẽ rụt cổ bước nhanh đến đứng bên cạnh hắn giải thích nguyên nhân vì sao mình đến muộn:

“Anh ta giữ em lại trong phòng làm việc phạt viết bài, mấy cái đề bài đó em lại chưa từng gặp bao giờ, thực sự không còn cách nào đối phó, đành phải lén trèo qua cửa sổ chuồn đi. Kết quả, hai chân mới vừa chạm đất, đã bị một nhỏ bạn chộp được khóc lóc tỉ tê, anh cũng biết, con gái bị thất tình rất là đáng thương…”

Tiêu Yêu Cảnh hừ lạnh mấy cái, vẫn ngồi tại chỗ không thèm đứng dậy, ngay cả đầu cũng lười ngước lên nhìn nàng, chỉ mở miệng hỏi: “Đây là lần thứ mấy rồi?”

“Dạ? Tuần này… lần thứ năm thì phải…” Hay nói cách khác, ngày nào nàng cũng bị thầy Quý giữ lại phòng làm việc phụ đạo riêng, còn những cái cớ mà nàng mượn để lẻn đi càng ngày càng nhiều vô số kể, từ đi vệ sinh cho đến đau bụng, bao nhiêu cớ dùng được nàng 「©xmydux.wordpress.com」 gần như đã dùng hết rồi, hôm nay đành phải nhân lúc anh ta bị hiệu trưởng gọi đi không có ở phòng làm việc, nàng liền vội vàng leo qua cửa sổ mà chạy trốn.

“Khỉ gió, thiếu gia đây ở trong lòng em xếp thứ mấy trăm hả?” Cái thằng cha thầy Quý so với hắn còn quan trọng hơn sao, ngay cả một con bạn quỷ quái nào đó của nàng thất tình cũng quan trọng hơn hắn, bạn bè của nàng ở đâu mà nhiều như vậy? Ngày nào cũng bận, nào là an ủi bạn bị thất tình, nào là dạy bạn cách yêu đương, nào là giúp bạn quen bạn trai, toàn đem thiếu gia của nàng xếp sau hết mấy nhỏ bạn kia, còn ra thể thống gì nữa, không phải sau khi tỏ tình nàng đã ngoan ngoãn nói rằng sẽ học tam tòng tứ đức hay sao? Đây là thành quả sau khi nàng đã học xong sao?

“Trong lòng em rốt cuộc có anh không hả?”

Câu hỏi thẳng thừng vừa dứt, Tiêu Yêu Cảnh nhận được một cái gật đầu nhẹ hều kèm với gương mặt đỏ bừng e thẹn.

Chỉ là một cái gật đầu mà thôi, ngay cả một chữ “có” cũng không nghe thấy, hắn không nên thỏa mãn, không được thỏa mãn, không thể thỏa mãn.

Hắn cảnh cáo bản thân hàng vạn lần không được nói chuyện tử tế với cô gái này, bằng không nàng nhất định sẽ được đằng chân lân đằng đầu, hắn cố buộc bản thân mặt cau mày có, chuẩn bị cãi nhau một trận, dự định bới lông tìm vết với nàng cho đến cùng.

Tô Gia Áo cúi đầu ngoan ngoãn ngồi vào ghế bên cạnh hắn, rước lấy ánh mắt khinh khỉnh của hắn:

“Sao em không ngồi đối diện anh?” Có đôi tình nhân nào lúc chỉ có hai người với nhau mà lại không chịu ngồi đối mặt với nhau chứ?

“Không cần đâu, em không muốn nhìn thấy mặt anh.”

Nói vậy là có ý gì? Thiếu gia hắn tướng mạo đường đường, sao lại không muốn nhìn hắn?

Mắt nheo lại, châm chọc khiêu khích, hắn đang muốn đập bàn tỏ rõ cơn tức giận, thì lại nghe giọng nói êm ái nhẹ nhàng bên cạnh vang lên.

“Nếu nhìn mặt nói chuyện, em thấy mắc cỡ lắm.”

“…” Những cái “không nên, không được, không thể” của hắn bị tiêu diệt hoàn toàn, cánh tay vừa giơ lên nhanh chóng bị đóng băng lại giữa không trung, xấu hổ không biết tiếp theo nên vung lên hay là hạ xuống, cuối cùng chỉ có thể thuận tiện dùng tay đẩy ly Cola của mình đến trước mặt nàng.

“Uống không?” Hắn bối rối không dám quay mặt sang, nhưng giọng điệu chờ mong và nịnh nọt kia thì hoàn toàn không thể che đậy.

“…”

“Lần này anh định đoạt, số lần đủ để hôn môi gián tiếp rồi! Uống đi!”

“… nhưng mà cái ống hút này đã bị anh cắn bẹp nhép rồi.”

Kết quả, hắn không thể làm gì khác hơn là đứng dậy đi lấy một cái ống hút mới, lúc quay người trở lại, cô nàng kia đã lại bận rộn nghe điện thoại của bạn rồi, hắn chán chường nhoài người ra trước quào quào mái tóc trước trán, hắn muốn giữ phong độ đỉnh đạc, thế nhưng hắn phát hiện những lúc như thế này phong độ đàn ông chỉ là cái đồ rắm thối, cô gái của hắn vì sao lại biến thành tài sản công cộng thế này? Chẳng phải nàng nên thuộc sở hữu của một mình hắn thôi sao?

Sau một lúc lâu, Tô Gia Áo cúp điện thoại, nhưng đột nhiên điện thoại di động lại rung mạnh mấy cái, nàng bật nắp lên xem, thì thấy nhận được một tin nhắn mới.

Nàng hồ nghi mở ra xem:

“Để ý anh!”

Ngắn gọn chỉ có ba chữ, nhưng lại đầy hờn giận.

Tin thứ hai…

“Vì sao em vẫn không quang tâm gì đến anh”

Lỗi chính tả lại còn thiếu dấu chấm câu, chứng tỏ người gửi tin nhắn hoàn toàn không rành cách gửi tin.

Tin thứ ba…

“Khỉ thật, mau lăn lại đây quang tâm thiếu gia một chút”

Nàng vừa quay đầu sang, liền thấy một kẻ nào đó đang u oán buồn chán ngồi bên cửa sổ, cầm điện thoại di động tiếp tục ra sức gởi những tin nhắn hiếm hoi của mình, dường như không thông thạo, sử dụng không thành thục, một tin nhắn đơn giản cũng phải mất hết nửa ngày trời, vẻ mặt bướng bỉnh kiên trì bấm phím mà như trút hết bực tức giận dỗi nhưng lại khiến người ta cảm thấy rất là dễ thương.

Di động của nàng nhận được tin nhắn lại rung lên, nàng nhấn nút mở hộp thư đến.

“Cola tan đá hết rồi, mau qua uống đi.”

“>_______< ”

Tiêu Yêu Cảnh thấy biểu tượng khó hiểu nàng gửi lại, vẫn còn đang lơ mơ không hiểu nó có ý gì, thì cảm thấy ly Cola trước bàn bị ai đó cầm đi, hắn đang định đòi lại đồ của mình, thì lại phát hiện cái ống hút đang cắm trong ly Cola bị ai đó ngậm vào miệng, hai cánh môi mật ngọt mím chặt, rồi hút một ngụm thiệt lớn.

“Lạt nhách, rất khó uống.” Nàng phàn nàn.

“Đáng đời, ai biểu em không quay lại đây sớm một chút, uống hết đi!” Hắn vừa thấy đúng là nàng, nhất thời trầm tĩnh lại, nhưng miệng vẫn làu bàu không chịu buông tha.

Xem ra chiếm hữu một cô gái của người khác, chỉ chiếm được thân thể thôi chưa đủ, mà ngay cả điện thoại của nàng cũng không được buông tha.

Để phòng ngừa điện thoại của nàng lại vang lên lần nữa, hắn lấy điện thoại của mình ra quyết định gọi vào máy của nàng, sau đó đặt ở bên cạnh, để cho điện thoại của nàng và điện thoại của hắn lúc nào cũng duy trì trạng thái “số máy quý khách đang gọi hiện thời không liên lạc được”.

Vừa lấy điện thoại ra, chuông điện thoại của hắn lại vang lên, hắn nhìn vào màn hình thì thấy đó là cuộc điện thoại của bạn hắn gọi đến, vội vàng bấm nhận cuộc gọi, lờ đi vẻ mặt “anh cũng tốt lành gì hơn em đâu” của nàng.

Giọng nói bạn hắn từ trong điện thoại truyền ra, hắn im lặng lắng nghe lông mày dựng ngược, vài phút sau, hắn chỉ ném cho người trong điện thoại một chữ cộc lốc “Được”, không nói lời thứ hai, kéo nàng dậy ra khỏi quán, trước khi đi, còn không quên cầm ly Cola lạt nhách kia lên nhét vào tay nàng.

Nàng còn chưa kịp hiểu có chuyện gì xảy ra, cả người đã bị kéo đến phòng KTV, mấy người bạn của Tiêu Yêu Cảnh hình như đã chờ ở đó cũng rất lâu rồi, vừa thấy hắn đến, lập tức reo hò hú hét, còn bạn trai của nàng cong chân đạp ngược cánh cửa thật mạnh, tỉnh bơ bắt đầu gởi y phục trên người xuống, từ cái áo khoác sẫm cho đến cái áo thun lót bó sát người đều bị hắn lột sạch, nửa thân trên trần trụi, vai rộng eo thon lấp loáng mồ hôi, lộ rõ những đường nét độ cong kiêu hãnh, ngay cả cái khuyên rốn gợi cảm cũng huênh hoang lộ hết ra ngoài.

“Anh anh anh anh làm cái gì mà chạy tới KTV cởi quần áo ra vậy?” Phản ứng đầu tiên của nàng 「©xmydux.wordpress.com」 chính là vội vàng quay đầu lại kiểm tra cửa đã đóng lại hay chưa, để còn kịp xử lý hành vi cổ quái của hắn, phòng ngừa cảnh xuân bị lộ ra ngoài.

Hắn đang cúi đầu cởi thắt lưng, thì ánh mắt nóng bỏng phía sau khiến hắn không được tự nhiên quay đầu lại liếc nhìn nàng một cái, đôi môi hắn mím chặt lại, một lúc sau mới thốt ra một câu: “Em ra ngoài đi.”

“Không phải vậy chứ?” Ở trước mặt đám bạn bè hư hỏng của mình, lột sạch sẽ quần áo, lại còn bảo bạn gái của mình là nàng phải đi ra ngoài? Cho rằng bảo nàng đi ra ngoài thì coi như không có chuyện hắn đang chơi trò yêu đương cấm kỵ với đám anh em của mình ư? Cho dù là trả thù nàng vừa nãy cứ ôm lấy cái điện thoại, cũng không cần phải độc ác như vậy chứ?

“Đúng vậy, bạn gái của Yêu Cảnh, em ra ngoài trước đi, em không ra, tụi anh ở đây sẽ thấy bất tiện lắm!” Một người trong đám vẫy vẫy tay với nàng, bảo nàng lập tức rút lui, còn một tên khác mặc một cái áo T-shirt đơn giản với quần jean cũng đang chuẩn bị cởi bỏ quần áo, miệng còn lầm bầm làu bàu một câu.

“Yêu Cảnh, cũng may có mày tới cứu tao trận này, Viên Tâm lát nữa sẽ tới ngay, lần này tao có thể theo đuổi cô nàng hay không, hoàn toàn nhờ mày đó!”

“Bạn gái tao còn đang ở đây, mày vội vã cởi đồ làm gì?” Tiêu Yêu Cảnh đưa tay ngăn tên con trai đang định cởi quần áo lại, xoay người hất cằm với Tô Giao Áo còn đang ngơ ngác không hiểu mô tê gì cả, “Em đi ra ngoài trước đi, tụi anh cần phải đổi quần áo.”

Đây là trò chơi khiêu dâm của nước nào vậy nè? Hai người con trai trưởng thành trong phòng KTV, ở trước mặt mọi người, chơi trò đổi quần áo?

About Maroon & DuDu

Sometimes people put up walls, not to keep others out, but to see who cares enough to break them down.

Có một phản hồi »

  1. Sufushigi nói:

    Tem.Thank nang

  2. Sufushigi nói:

    Truj ui.Sao ca Thuan Khiet ca ca voi Canh ca ca deu dang yeu wa zay.

  3. that_la_nhat nói:

    thanks!^^

  4. haha nói:

    Chờ lâu lâu mới thấy có hỉ sự nha,truyện rất hay lại buồn cười nữa,đọc thích quá!!!!!!!!

  5. Nhi nói:

    thank nàng :X, trò này hay đấy, khiêu gợi quá ah =P~

  6. songjin nói:

    tks nàng, mà nàng ơi nàng có thể gợi ý một chút về nam chính k? người mà GA thjx sau này đó, chứ nàng cứ để ta thjx cả hai anh thế này thì ta chết mất…

  7. moon nói:

    2 thằng con trai ở trước mặt mọi người chơi trò đổi áo
    =))

    mềnh cũng mún xem =))

    • Ốc Chột nói:

      đâu fải chỉ đổi mỗi áo, đổi hết à, mình cũng mún xem :(, ko xem trực tiếp thì DVD bản đẹp cũng đc :”>

  8. huyenkhanh nói:

    thanks nàng nhìu!!!
    chap này tiêu yêu cảnh đáng iu quá đi ^_^
    càng ngày càng thik tiêu yêu cảnh

  9. Virus nói:

    tks pạn ah 😀

  10. tiểu lạc nói:

    TYC dethuong wa, hi vong cap nay thanh. thanks

  11. Kid nói:

    K. Ta thích anh QTN cơ

  12. sieuluoi91 nói:

    chán quá ! Dạo này chẳng thấy anh Thuần Khanh xuất hiện gì cả . Thanks ss.

  13. Ta iu anh Thuần Khanh.

  14. snowflower nói:

    Thanks

  15. ~^^~Phjnphjn~^^~ nói:

    Hí hí
    Thật mún ở trong kí phòng KTX đó wớ
    *.*

  16. chihoahau nói:

    minh thi yeu ban nhieu

  17. cemetery nói:

    thanks:d

  18. Blue nói:

    Thanks nàng, YCảnh đáng yêu thật.

  19. ltpnhung nói:

    Thank nàng 😡 nhưng có thể cho ta hỏi khi nào có chap mới không? Cổ ta đã dài lắm rùi!!!!

  20. gnept nói:

    Tiếp đi tỉ ơi. Mọi người đều đợi tỉ hết a. Thank tỉ nhiều

  21. sun nói:

    thank ss!em lai thich Tieu Yeu Canh ah!

  22. ltpnhung nói:

    Huhu nàng ơi, sao lâu quá không có chap mới 😦

Share your thoughts